Hơn Cả Hôn Nhân

Chương 10 : Giữa nam và nữ, đừng bao giờ nghĩ sẽ có tình bạn

Ngày đăng: 15:52 19/04/20


(Vì mối quan hệ của hai người chưa thân mật lắm nên mình để là em- tôi và anh – tôi nhé)



Làm việc? Ở trong phòng của khách sạn thì còn có thể làm chuyện gì? Chu Cẩn Vũ buồn cười nhìn thấy dáng vẻ rõ ràng không tập trung của Hạ Chân Ngọc, anh muốn biết vì sao đã trễ như thế mà cô lại ở chỗ này?



“Tôi không phải đến để làm việc, ngày mai ở ngoài thành phố có một cuộc họp bắt đầu từ rất sớm nên tôi tìm một khách sạn ở gần nhất để nghỉ lại, có thể đủ thời gian để đến nơi đó, còn em thì sao?” Chu Cẩn Vũ không chút nào xấu hổ, phong độ vẫn nhanh nhẹn như cũ.



Hạ Chân Ngọc không nghĩ ra nên trả lời vấn đề này như thế nào, chỉ có thể trả lời cho có lệ: “À, tôi chỉ là có chút việc, hiện tại tôi phải đi rồi.” Sao thang máy lại chậm như vậy, mỗi tầng đều phải ngừng lại một chút.



Chu Cẩn Vũ cực kỳ biết điều không tiếp tục truy vấn nữa, lập tức thay đổi vấn đề: “Vậy hiện tại em muốn đi đâu?”



Vấn đề này Hạ Chân Ngọc vẫn là không có cách nào để trả lời, nên có chút phiền lòng: “Tôi bắt buộc phải báo cáo Chu thị trưởng về hành tung cá nhân của tôi sao?”



Chu Cẩn Vũ cười cười hoàn toàn không thèm để ý đến thái độ của cô, tiếp tục nói: “Tôi đưa em đi.”



Nói xong thang máy vừa vặn đến, Hạ Chân Ngọc liền nói một tiếng: “Không dám làm phiền tới anh, cám ơn” , rồi cô trực tiếp đi vào thang máy.



Khi cô đến trước quầy lễ tân để làm thủ tục trả phòng, thì cô nhân viên lễ tân cực kỳ niềm nở, xin cô chờ một chút để máy tính tra cứu thông tin rồi thanh toán, chỉ là trong khoảng thời gian này 10 phút trôi qua rất nhanh, Hạ Chân Ngọc có chút sốt ruột liền hỏi: “Cô à, tôi muốn hỏi là có vấn đề gì sao, nếu không thì làm sao thời gian dài như vậy vẫn chưa thể thanh toán?”



“Cô Hạ, số liệu xuất ra có chút vấn đề chúng tôi đang cấp bách khắc phục sự cố, làm chậm trễ thời gian quý giá của cô chúng tôi hết sức có lỗi, mong cô thông cảm, rất nhanh sẽ được xử lý tốt.”



Người ta đã khách khí như vậy, thì cô cũng không nên nói thêm điều gì nữa, chỉ có thể chờ đợi, sao hôm nay chuyện gì cũng không thuận lợi vậy nhỉ.



Nhưng mà, không đúng! Hạ Chân Ngọc ngay lập tức kịp phản ứng, lập tức truy vấn cô nhân viên lễ tân vừa rồi: “Làm sao mà cô biết tôi họ Hạ?” Lý Nguy đặt phòng thể nào cũng sử dụng chính tên của anh ta, hoàn toàn sẽ không cố ý nói tên của cô ra.



Cô nhân viên lễ tân hiển nhiên không nghĩ tới Hạ Chân Ngọc sẽ nghĩ tới việc này, có chút bối rối, nên không có trả lời ngay câu hỏi của Hạ Chân Ngọc.


“Chân Ngọc, em cũng đừng giấu giếm chị, không phải là thứ Sáu em và Chu Cẩn Vũ ở cùng một chỗ trong khách sạn sao?”



Chị Vương hỏi thật sự nghiêm túc, loại chuyện thế này vừa lớn vừa bé, tất cả những lời đồn đại đó thì cho dù cô có giải thích như thế nào đi chăng nữa cũng là phí công, nếu như đó là những người phụ nữ có tâm tư không đứng đắn thì chẳng nói làm gì, bọn họ còn ước gì có thể có quan hệ với Chu Cẩn Vũ, nhưng riêng Hạ Chân Ngọc không phải là người như vậy, chính vì như thế cô mới dễ dàng bị tổn thương.



Hạ Chân Ngọc lắp bắp kinh hãi, những lời này của chị Vương cho thấy rằng tối thứ Sáu hôm đó khi cô cùng Chu Cẩn Vũ ở trước cửa khách sạn tranh chấp đã có người nhìn thấy được, nhưng bản thân họ lại tự suy diễn ra toàn bộ nội dung cuộc tranh chấp đó, chẳng trách Chu chủ nhiệm có vẻ mặt lấy lòng, còn chị Trần thì không giống như bình thường nói những lời châm biếm mỉa mai với cô.



“Chị Vương, ngày đó chỉ là em đang ở trước cửa khách sạn đúng lúc gặp được Chu Cẩn Vũ, em và anh ta hoàn toàn một chút quan hệ cũng không có, cũng không nói quá một vài câu.”



Chị Vương vẫn là nửa tin nửa ngờ: “Vậy không có việc gì thì em đi khách sạn làm cái gì?”



Hạ Chân Ngọc có chút xấu hổ, chỉ có thể nói ra: “Là em đi cùng với chồng, không liên quan gì đến Chu Cẩn Vũ.”



Chị Vương cười khì khì lên tiếng: “Các em đúng là người trẻ tuổi, đều đã kết hôn rồi còn đi thuê phòng khách sạn, muốn cả ngày ở trong đó làm cái gì?”



Hạ Chân Ngọc cười cười không được tự nhiên, chị Vương thở dài nói:



“Haizz, việc này thật là có miệng cũng không nói rõ rồi. Ngày thứ Sáu hôm đó Trần Tú Trân đi cùng chồng cô ta, em có biết chồng cô ta là Âu chủ tịch bên công đoàn, hai người này đi cùng với Chu chủ nhiệm uống rượu thì nhìn thấy, kết quả là hôm nay Trần Tú Trân đặc biệt tới sớm, gặp mọi người đã nói tối hôm đó thấy em cùng Chu thị trưởng dây dưa từ khách sạn đi ra, một mình cô ta nói thì còn có thể không tin, chủ yếu là Chu chủ nhiệm cũng đã ở đó, cho dù mọi người không tin cô ta, nhưng nhìn thái độ của Chu chủ nhiệm đối với em thì cũng phải tin rồi.”



Nhìn sắc mặt khó coi của Hạ Chân Ngọc, chị Vương tỷ: “Chuyện này em cũng không cần để ở trong lòng đâu, em cũng biết các đơn vị như cơ quan chúng ta yêu thích nhất chính là những tin đồn như thế này, em hãy thư giãn một chút, qua một thời gian bọn họ cảm thấy chán, cũng sẽ không có việc gì rồi”



Hạ Chân Ngọc đương nhiên biết, cho dù hiện tại cô có đưa ra băng ghi hình cô cùng Lý Nguy cùng đi vào khách sạn, cũng sẽ không thể ngăn chặn được những tin đồn bên ngoài, chỉ có thể gắng gượng, cô nghiến răng thầm hận Chu Cẩn Vũ đã làm mọi người hiểu lầm, nhưng cũng không có biện pháp, tuy rằng xuất hiện những lời đồn đại này, nếu lãnh đạo biết thì đối với cô càng thêm tốt, nhưng mà sống chung với những đồng nghiệp khác sẽ không tốt như vậy, đặc biệt là những người giống như chị Trần.



Chuẩn bị tốt tâm lý, Hạ Chân Ngọc đi ra khỏi phòng làm việc của chị Vương, đi tới trung tâm thông tin, dọc đường có nhiều người có vẻ mặt nịnh nọt, có người thì làm ra vẻ như không hề quen biết cô, Hạ Chân Ngọc đều làm như không hề phát hiện, điều này khiến cho Hạ Chân Ngọc có cảm giác khoảng cách ngắn ngủi hôm nay mà cô như đi ngàn dặm cuối cùng cũng đến được phòng làm việc của mình, cô ngồi ở đó muốn khóc mà không khóc được, muốn nổi giận mà cũng không được, cô thật sự chết lặng.



Đúng lúc này tiếng điện thoại di động vang lên, cô chậm chạp nhận điện thoại, là Lý Nguy gọi tới: “Chân Ngọc, anh quyết định ngày kia sẽ đi bệnh viện.”