Hơn Cả Hôn Nhân

Chương 24 :

Ngày đăng: 15:52 19/04/20


Nghe xong những lời Chu Cẩn Vũ nói, trong lòng Hạ Chân Ngọc tự an ủi chính mình, đành coi như mình là kim ốc tàng kiều vậy. Cảm giác được đầu lưỡi của anh đang tiến vào, Hạ Chân Ngọc khép hờ đôi mắt để mặc cho anh hôn lên môi cô. Thân mình của Chu Cẩn Vũ cũng chậm rãi đè ép lên người cô, bàn tay anh đã bắt đầu muốn chui vào trong quần áo của Hạ Chân Ngọc.



Hạ Chân Ngọc lôi tay anh ra nói: “Đừng ở chỗ này.”



Chu Cẩn Vũ nở nụ cười nói: “Làm sao vậy? Em không muốn ở trên ghế sô pha sao? Vậy chúng ta đổi sang chỗ khác nhé?”



Nói xong anh liền bế cô lên, Hạ Chân Ngọc vội vàng nói: “Là tôi sợ làm dơ ghế sô pha, ai giống như anh có nhiều hứng thú như vậy.”



Chu Cẩn Vũ ôm cô đi vào phòng ngủ, nói: “Để enh tìm cho em một người giúp việc theo giờ.”



Đây thật sự chẳng phải là đến phiên cô mất mặt hay sao, hơn nữa bản thân cô cũng không muốn được cưng chiều đến mức dùng người giúp việc theo giờ, thế nên cô không đồng ý với Chu Cẩn Vũ, cô nói: “Không cần đâu, tự tôi dọn dẹp là được rồi, anh trăm ngàn lần đừng có thuê người giúp việc.”



“Vậy em muốn ăn cơm thì làm sao bây giờ, em cũng không biết nấu cơm.” Chu Cẩn Vũ muốn biết chính là chuyện này.



Hạ Chân Ngọc suy nghĩ cẩn thận mọi mặt về câu hỏi của anh, cô không biết nấu cơm việc này cũng đã biết, nhưng mà nơi này cách cơ quan cô rất gần, sau khi tan tầm cô có thể mua thức ăn về để luyện tập một chút, hơn nữa ban nãy cô cũng vừa mới nghĩ ra một biện pháp để giấu diếm nhà họ Lý và cả cha mẹ cô nữa, vì thế liền nói với Chu Cẩn Vũ là cô sẽ học nấu ăn.



Chu Cẩn Vũ đang đứng ở bên giường cởi quần áo của Hạ Chân Ngọc, nghe xong lời cô nói anh cắn cắn vào lỗ tai cô cười nói: “Vậy anh sẽ chờ đến lúc được về nhà ăn cơm em nấu.”



Nhìn Chu Cẩn Vũ tươi cười giống như là chiếm được tiện nghi lớn, Hạ Chân Ngọc thật sự có chút không hiểu cô làm cơm thì anh đắc ý như vậy làm cái gì, chẳng lẽ cô làm cơm rồi, anh đến đây cô còn có thể không cho anh ăn sao?



Nhưng mà, kế tiếp cô cũng không có thời gian rảnh để suy nghĩ về chuyện này nữa, bởi Chu Cẩn Vũ đã đưa tay nắm lấy ngực cô, anh cúi người thấp xuống rồi há mồm ngậm lấy một bên ngực của cô, anh hơi dùng lực mút mút một chút. Hạ Chân Ngọc lập tức nghĩ đến cảm giác lần đó khi ở nhà Chu Cẩn Vũ, trong lòng cô có chút sợ hãi lại có chút chờ mong.
Hạ Chân Ngọc giật mình liếc nhìn anh một cái nói: “Anh gọi lung tung cái gì vậy? Ai là vợ của anh?”



Chu Cẩn Vũ nở nụ cười: “Không gọi em là vợ yêu thì gọi em là gì, chẳng lẽ thật sự là em muốn cho anh làm chú của em?”



Hạ Chân Ngọc nói: “Dù sao tôi cũng không phải là vợ anh, anh đừng hồ đồ.”



Chu Cẩn Vũ để trán mình kề sát trán cô nói: “Ở trong căn phòng này anh gọi em như thế cũng không được sao? Nếu không, về sau em gọi anh là chú nhé.”



Hạ Chân Ngọc không muốn cùng anh nói những lời vô nghĩa, anh thích thế nào thì liền thế đi, sau đó cô quấn chiếc khăn trải giường đi vào trong phòng tắm, vào bên trong cô liền chốt cửa lại đem Chu Cẩn Vũ nhốt ở bên ngoài, cô tắm qua loa dưới vòi hoa sen liền đi ra. Tiếp đó Chu Cẩn Vũ cũng đi vào tắm rửa sạch sẽ.



Khi Chu Cẩn Vũ tắm xong đi ra thì thấy Hạ Chân Ngọc đã mặc quần áo cẩn thận, đang chuẩn bị đi ra ngoài phòng ngủ, anh cũng chẳng quan tâm là bản thân anh chưa có mặc quần áo liền giữ chặt cô lại hỏi: “Em định đi đâu vậy?”



Hạ Chân Ngọc nhìn anh một cái liền đem tầm mặt đặt vào chiếc đèn trên bàn nói: “Đêm nay tôi sẽ về nhà.”



Chu Cẩn Vũ hỏi: “Không phải đã nói là em ở lại đây sao? Làm sao lại còn muốn trở về?”



Hạ Chân Ngọc nói: “Tối qua mẹ Lý Nguy sắp xếp một đống hành lý lớn cho anh ta, hiện tại đã chất thành đống ở trên sàn nhà rồi, tôi phải trở về để thu dọn lại. Hơn nữa nếu muốn tôi ở lại nơi này, thì cũng phải cho tôi thời gian để tìm lý do chứ không phải sao, nếu không tôi làm thế nào để giải thích với mọi người.”



Chu Cẩn Vũ nghe xong liền ngăn Hạ Chân Ngọc lại bảo cô chờ anh một lát, anh sẽ đưa cô về. Hạ Chân Ngọc cũng không phản đối, chờ đến lúc hai người đều thu thập xong liền đi ra cửa. Lúc ở trên xe Chu Cẩn Vũ nói với Hạ Chân Ngọc: “Một lát nữa em lên trên lầu thu dọn đồ đạc, anh ở trong xe chờ em.”