Hồn Hoang Xác Ảo
Chương 12 :
Ngày đăng: 17:46 18/04/20
35
Garland bế Kevin lên và quay tròn. “Đây là lần thứ hai em cứu mạng anh. Anh nợ em rất nhiều đó, nhóc. Cho anh biết em muốn gì. Em sẽ có nó.”
“Vậy thôi thả em xuống đất đi. Em bắt đầu thấy chóng mặt rồi.”
Garland đặt thằng nhóc xuống. “Anh nói thật. Hãy để anh trả ơn cho em.”
“Được rồi,” Kevin nói. “Hãy hứa là anh sẽ không bao giờ dùng phép ‘nhập’ lần nữa.”
“Được rồi nhóc. Được rồi.”
Jessica kéo Paul sang một bên. “Được rồi. Cho em xem nào,” cô nói.
“Xem cái gì?” Paul nói.
“Cái mà anh mang từ trong Cybersona ra.”
“À cái đó hả. Có lẽ để sau đi,” Paul nói, trông có vẻ lúng túng.
Garland bước tới Paul và chìa tay ra. Họ bắt tay rồi ôm nhau.
“Bất cứ lúc nào anh lại muốn chơi, hãy gửi tin nhắn cho tôi,” Garland nói.
“Tôi đang tạm nghỉ chơi Cybersona một thời gian,” Paul nói.
“Ừ. Thì, tôi cũng vậy. Suzy và tôi chuẩn bị đi. Cô ấy vẫn còn hơi bối rối. Cái trò chuyển đổi thân xác và mọi thứ. Hơn nữa, tôi phải làm rõ một chuyện.”
“Về chuyện chuyển đổi thân xác đó,” Paul nói. “Tôi nghĩ anh nợ tôi một lời giải thích. Sao anh làm được vậy?”
“Tôi đâu có làm.”
“Coi nào. Sau tất cả những gì anh bắt chúng tôi trải qua sao.”
“Ý tôi là. Không phải tôi là người chiếm thân xác của anh. Mà là nhân vật trong Cybersona của tôi. Nhân vật mà tôi đã tạo ra.”
“Được rồi. Vậy thì làm sao nó chiếm thân xác của tôi được?”
“Ừ thì, hầu hết là do Cybersona thực hiện. Tôi tạo ra nhân vật, cho nó tính cách của tôi, trí nhớ của tôi, hay ít nhất là những ký ức mà tôi muốn nó có, thêm vào là sự giận dữ của tôi. Rồi tôi để phần còn lại cho Cybersona. Anh biết đó. Thêm vào những siêu năng các thứ. Và một trong những siêu năng đó là ‘nhập’.”
“Đó chính là phần khiến tôi không hiểu. Làm sao nhập phát huy tác dụng?”
“Cơ bản thì, giống như những chất hữu cơ xúc tác. Anh là giáo viên khoa học, vậy chắc anh biết mắt là cơ quan duy nhất trong cơ thể ngoài bộ não có tế bào thần kinh. Đó là lý do tại sao nó lại là cơ quan truyền dữ liệu quan trọng đến vậy. Những gì chúng ta thấy thường chi phối những gì chúng ta nghe, nếm, chạm hay ngửi. Hiểu không?”
“Đại khái. Tiếp đi.”
“Thì, nhập cơ bản là bắn tất cả thông tin về trí thông minh nhân tạo của nhân vật Cybersona của tôi đến khung cảnh hiển thị sẽ lóe lên trên màn hình của đối thủ và tèn ten. Đối thủ của tôi nghĩ rằng anh ta là tôi. Nhưng thực ra, anh ta chính là nhân vật ảo của tôi, nhưng ngoài đời thật. Trong trường hợp của anh, chính là nhân vật ảo của tôi chiếm thân thể của anh, chứ không phải tôi, chính nó. Trong Cybersona, tôi thường theo dõi hai tên trùm băng đảng và Harrison suốt. Nhưng trong không gian ảo, tôi thực sự đã giết chúng. May mắn là, anh không thể là vậy, nếu không, giờ chắc tụi mình ở tù hết rồi.”
Paul lắc đầu.
“Vậy được chưa?” Garland hỏi.
“Hãy hứa một chuyện thôi,” Paul nói.
“Bất cứ chuyện gì.”
“Tôi đồng ý với Kevin. Hãy xóa nhập khỏi Cybersona,” Paul nói. “Tôi không thích ai đó tìm được nó.”
“Đó có lẽ là ý kiến hay,” Garland nói, mỉm cười.
Garland và Paul bắt tay.
“Vậy,” Jessica nói. “Em có được xem anh mang theo siêu năng nào từ trò Cybersona không hay anh muốn tiếp tục trêu ghẹo em?”
“Không đâu, để anh cho em xem.”
“Vậy hả? Để coi nào.”
“Tuy nhiên em phải kiên nhẫn đó.”
“Em đã kiên nhẫn rồi. Cho em xem đi.”
“Cái này cần phải có chút thời gian.”
“Thời gian hả? Tại sao?”
“Vì chuyện này cần chút thời gian chuẩn bị.”
“À. Vậy thì, cứ tự nhiên.”
“Nằm xuống đi.”
Họ nằm xuống giường. “Được rồi. Em sẵn sàng rồi,” Jessica nói. Cô có thể nghe tiếng đệm giường sột soạt, và nghe như anh ta đã rời khỏi giường. “Chuyện gì vậy?”
“Em mở đèn lên được rồi đó,” Paul nói.
[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại..com - gác nhỏ cho người yêu sách.]
Jessica với tay qua bên giường Paul tới bàn đầu giường và mở đèn.
“Hả?” cô há hốc miệng kinh ngạc. Anh ta đâu rồi? Cô nhìn lên.
Paul lơ lửng chừng hơn một mét trên không và đang nhìn xuống Jessica. Tay anh mở rộng sang hai bên và trông như anh đang bay, chỉ có điều anh không cử động gì hết. Anh chỉ lơ lửng bên trên cô và không có gì treo anh lên. Miệng Jessica mở rộng.
“Khá giản dị, phải không?” Paul hỏi, đầy tự hào.
“À. Đúng. Anh đang làm gì vậy?”
“Bay lên.”
“Bay hả? Đó là siêu năng anh mang theo hả? Bay.”
“Em có vẻ thất vọng vậy.”
Jessica thở ra một hơi dài. “À, khi anh nói cần kiên nhẫn một chút, em tưởng là... Không có gì. Xuống đây và hôn em đi.”
Lời kết
Paul Freeman chuyển tới Los Angeles nơi anh kiếm được chân giáo viên trong trường Trung học Hollywood. Anh và Jessica đã đính hôn.
Cựu nhân viên DEA Harrison đang chờ xử vì tội hành hung và lơ là nhiệm vụ.
Garland Daniels đã cưới Suzy. Anh làm việc cho Cybersona với nhiều ứng dụng mới.
Và Kevin, ồ, cậu lại là một cậu nhóc mười tuổi, ngoại trừ trong Cybersona cậu lại là bất cứ ai mình muốn.
Thực hiện bởi nhóm Biên tập viên:
Mai – Fuju – H.y
(Tìm - Chỉnh sửa - Đăng)