Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng
Chương 175 : Ký ức bị thời gian chôn vùi (hạ) tô và kiều (3)
Ngày đăng: 19:12 19/04/20
Hạnh phúc luôn giống như trăng trong nước hoa trong gương, nhìn thấy nhưng không với tới được.
Thời điểm đại gia trưởng nhà họ Tô tìm tới cửa, Tô Ngưng Tuyết đang dẫn Tử Kỳ đến bên cạnh giếng rửa chân.
Một chiếc xe hơi dừng lại ở trước nhà ngang, khi đó, đủ khả năng để có một chiếc xe hơi chính là gia đình triệu phú, là biểu tượng của người có tiền, hầu như xe vừa xuất hiện thì đã thu hút sự chú ý của mọi người gần đó.
Tài xế xuống xe, sau khi mở cửa xe ra, tiếp đó đóng "sầm" một tiếng.
Người ở bên nhà ngang đang bận rộn cơm trưa đều rối rít ngẩng đầu lên.
Ông Tô với mái tóc xám trắng được chải chuốc chỉnh tề, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn thẳng thớm, đứng ở bên cạnh xe, vừa nhìn cũng biết là bước ra từ phần tử trí thức của gia đình thư hương môn đệ, lạnh nhạt như núi xa, khiến cho người ta nhìn mà cung kính.
"Ông tìm ai vậy?" Thím Ngô ở sát vách Kiều Nam có lòng tốt tiến lên hỏi thăm.
Ông Tô xuống xe sau khi liếc mắt liền thấy được cô bên cạnh giếng, dư quang khóe mắt dừng ở trên dãy nhà ngang đã xiêu vẹo dữ dội thật lâu, lông mày thoáng nhíu một cái, sau đó kêu cô một tiếng: "Ngưng Tuyết."
Bốn phía lập tức yên tĩnh trở lại, hoặc giả đây chính là sự uy phong của người quyền thế sao?
Tô Ngưng Tuyết ôm Tử Kỳ đứng lên, quay sang ông Tô nhẹ gật đầu, kêu lên: "Cha."
Thím Ngô ha hả mà cười hai tiếng, hai tay xoa xoa ở trên tạp dề: "Nguyên lai là ba của Tiểu Tuyết!"
Ông Tô liếc xéo nhìn bà, không nói gì, lướt qua thím Ngô, đi thẳng tới trước mặt Tô Ngưng Tuyết.
"Mang ta đến chỗ con ở." Hoàn toàn là thần thái và giọng điệu của cấp trên.
Chung quanh thấy thế hoàn toàn không có tiếng vang, ngay cả tiếng gió làm bụi cỏ lay động cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
--- ------ ------ ---
Tài xế giữ ở ngoài cửa, Tô Ngưng Tuyết ôm Tử Kỳ mở cửa, ông Tô đi theo phía sau.
Trong mộng không có nhà họ Cận, không có nhà họ Tô, chỉ có anh và cô, còn có bé Tử Kỳ đáng yêu.
Sáng sớm tỉnh lại, Tô Ngưng Tuyết không có ở trong phòng, ngay cả Tử Kỳ cũng không có ở đây, anh cho là cô dẫn Tử Kỳ đi xuống dưới chơi, rửa mặt xong đi xuống lầu nhưng không nhìn thấy hai mẹ con bên cạnh giếng, tìm một vòng bốn phía cũng không tìm được.
Dự cảm xấu xông lên đầu, anh chạy về phòng, lại nhìn thấy trên bàn có một tấm giấy.
Là giấy thoả thuận giúp đỡ anh xuất ngoại du học bị anh xé rách, lần nữa được dán lại thành một tờ hoàn chỉnh.
Trên tờ giấy thoả thuận có một tấm giấy nho nhỏ, phía trên là nét chữ xinh đẹp của cô——
"Mấy ngày nay tôi và Tử Kỳ rất vui vẻ, cũng đã quấy rầy anh rồi, cám ơn."
Le que mấy chữ, cô tóm lược tất cả mọi chuyện hơn nửa tháng qua như gió nhẹ nước trôi.
Anh đến nhà họ Tô tìm cô, đại gia trưởng nhà họ Tô là thầy anh không có ở nhà, sư mẫu cũng đi làm khách rồi, người giúp việc nói Đại tiểu thư không có quay lại nhà, bất quá hình như là đến nhà người cô ở miền Nam.
Vừa đúng dịp nghỉ hè, vé xe đi đến thành phố phía Nam đó đều đã bán sạch rồi, anh mua tấm vé đứng, đứng hai mươi ba giờ, nửa đêm đến nơi đó, tìm được địa chỉ mà người giúp việc cho anh.
Nơi đó chỉ có những khu nhà cũ rách chuẩn bị phá bỏ, ngay cả một bóng người cũng không có.
Cho dù là nhà họ Kiều sụp đổ, cha từ lầu sáu nhảy xuống máu tươi đầm đìa tại chỗ, anh cũng không rơi một giọt nước mắt, nhiều lắm chẳng qua là lặng lẽ đỏ mắt lên, tuy nhiên một khắc kia, đứng ở trong một mảnh không gian đen kịt, tay của anh ôm lấy hai mắt, giữa khe hở tràn ra chính là những giọt nước mắt nóng hổi.
Thời điểm gặp lại cô, là đang ở cửa một trung tâm mua sắm, cô vẫn quý phái giống như một nàng công chúa, mái tóc dài búi lên, mặc quần áo nổi tiếng và đắt tiền, tay đeo trang sức được thịnh hành nhất thời ấy, mà bên cạnh cô, là Cận Chiêu Đông, bé Tử Kỳ đang được anh ta ôm vào trong lòng, mắt tròn xoe lanh lợi xoay chuyển, mà tay cô là đang khoác lên cánh tay của Cận Chiêu Đông.
Anh vẫn xuất ngoại, nhưng không phải dưới sự tài trợ sau khi hoàn thành việc học, anh tạm nghỉ học giữa đường đi đến Anh quốc, đi đến Ireland, ở nơi đấy vừa đi làm vừa hoàn thành sự nghiệp học hành, cũng thành công tiến vào hãng xe hơi cao cấp.
Anh thậm chí không hề trở về nước nữa, thỉnh thoảng sẽ hỏi thăm một chút tin tức của cô, có một lần ở Anh quốc gặp được người bạn trước đây, nói đến cô, nghe nói con gái của cô và cháu ngoại nhà họ Tống đính hôn, anh cũng bất quá cười trừ.
Tuy nhiên, nửa đêm tỉnh mộng, không cách nào quên được đoạn thời gian ở nhà ngang kia......