Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 269 : Đổ vỏ ốc

Ngày đăng: 19:14 19/04/20


Editor: Tâm Thường Lạc



Kiều Niệm Chiêu và Kiều Hân Hủy mặc dù đã trở về thành phố S, nhưng những phiền toái mà mẹ con họ rước lấy ở Tam Á sau đó vẫn cần có người đến thanh lý phần cuối, không thể nghi ngờ Cận Tử Kỳ trở thành người duy nhất được Cận Chiêu Đông chọn có thể ủy thác "Trách nhiệm nặng nề" này.



Sau khi hẹn Tống Kỳ Diễn cùng ăn trưa xong, Cận Tử Kỳ được Trâu Hướng lái xe đưa đi đến bệnh viện.



Dĩ nhiên là đi thăm Bạch Tang Tang bởi vì Kiều Niệm Chiêu mà không cẩn thận sanh non.



Cận Tử Kỳ mới vừa bước ra thang máy, lập tức nhìn thấy Tô Hành Phong trong hành lang, anh ta đưa lưng về phía cô, mà đối diện anh, là một nữ bác sĩ trung niên mặc áo blouse trắng, dường như đang chất vấn anh ta.



Cận Tử Kỳ thong thả tới gần, cô mới nghe rõ nữ bác sĩ kia đang nói gì.



"Tôi hỏi anh là làm chồng kiểu gì vậy? Không nói mấy ngày nay có tới được bao nhiêu lần đâu, thứ nhất là đã lấy DNA từ trong phôi thai nói muốn làm giám định DNA, bây giờ cô ấy suy yếu như vậy, anh còn cầm bản thỏa thuận li hôn này là có ý gì?"



Nữ bác sĩ thuần túy là đứng ở góc độ của một người phụ nữ, vì nữ bệnh nhân nằm ở bên trong mà cảm thấy không đáng, làm thế nào lại gả cho một người chồng như vậy, không những không thông cảm chăm sóc, còn đâm thêm một dao lên trên vết thương.



Tô Hành Phong chỉ lạnh lùng mà quét mắt nhìn bác sĩ: "Đây là chuyện nhà của chúng tôi, hình như không có gì liên quan đến cô."



Cách đó không xa Cận Tử Kỳ nghe được hai người đối thoại, tầm mắt không tự chủ được đã dừng ở trên tay Tô Hành Phong, quả nhiên, không có cái gì tới thăm bệnh nhân, chỉ có mấy tờ giấy trắng.



Không sai, rõ ràng trong tay Tô Hành Phong đang cầm là một bản thỏa thuận li hôn, còn có một bộ hồ sơ giám định DNA.



Ngay từ đầu cũng không có làm giám định DNA này bởi vì Bạch Tang Tang không đồng ý ký tên nên bệnh viện từ chối giám định, anh ta vốn muốn đi, nhưng vì thế mà ở lại Tam Á thêm hai ngày, cố ý tìm một bệnh viện tư nhân để giải quyết vấn đề.



Thời điểm mới vừa lấy được bản giám định DNA, hai mắt Tô Hành Phong đỏ bừng, hận không thể lập tức bóp chết Bạch Tang Tang!



Kết quả phía trên kia, giống như một câu chuyện cười, cũng là một cái tát hung ác, đập vào mặt anh ta.



Tô Hành Phong trong cơn tức giận soạn xong một bản giấy thỏa thuận li hôn rồi xông thẳng đến bệnh viện.



Mà nữ bác sĩ lại cảm thấy người đàn ông này quả thực không có trách nhiệm, đạo đức nghề nghiệp của cô khiến cô không thể không giận!



Giám định DNA...... Giám định DNA......



Người đàn ông này, chẳng những đang sỉ nhục mẹ của đứa bé mà còn đang sỉ nhục đứa trẻ vô tội này, càng thêm sỉ nhục đạo đức nghề nghiệp của tất cả bác sĩ trong bệnh viện này!


Cận Tử Kỳ gật đầu: "Đúng lúc đến cửa, có nghe được một chút."



Bạch Tang Tang không ngờ tới cô sẽ thẳng thắn như vậy, nhưng rất nhanh, cô ta lại nhướng mày, "Aa?" Cô ta khạc ra một từ tỏ ra nghi vấn, hỏi: "Vậy có phải cô cũng hiếu kỳ về cha của đứa bé......"



"Thiếu phu nhân?" Cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một giọng nam lành lạnh hơi có vẻ trầm thấp vang lên.



Lời nói của Bạch Tang Tang đột nhiên bị cắt đứt, Cận Tử Kỳ theo tiếng quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Hàn Mẫn Tranh đi tới.



Trên tay của anh, còn cầm một bó hoa, hiển nhiên cũng là đến thăm bệnh.



Dường như là nhìn ra Cận Tử Kỳ đang thắc mắc, Hàn Mẫn Tranh tự giải thích: "Chủ tịch biết ở đây xảy ra chuyện, cho nên, bảo tôi đến đây xem tình hình của Bạch tiểu thư một chút, thuận tiện để cho tôi chuyển lời đến Bạch tiểu thư, mọi sự dĩ hòa vi quý."



Bạch Tang Tang nghe xong những lời này, cũng cười mỉa mà xoay đầu đi, rõ ràng bất mãn với Tống Chi Nhậm.



Cận Tử Kỳ thấy thái độ này của Bạch Tang Tang, cũng không muốn nán lại thêm, nói mấy câu tạm biệt rồi lập tức đi ra ngoài.



Từ trong phòng bệnh ra ngoài, đi chưa được mấy bước, sau lưng đã vang lên tiếng bước chân đi theo.



Hàn Mẫn Tranh mặc comple giày Tây, đứng ở sau lưng cô, cung kính khiêm nhường mà gật đầu, giống như muốn nói lại thôi.



"Có chuyện gì sao?" Cận Tử Kỳ hỏi thẳng.



Hàn Mẫn Tranh trầm ngâm một lát, mới mở miệng: "Thanh Kiều nói qua mấy ngày nữa sẽ trở lại."



Thì ra là chuyện của Thanh Kiều......



Cận Tử Kỳ cười tủm tỉm gật đầu một cái: "Tôi biết rồi, đến lúc đó tôi sẽ nhờ mẹ tôi sắp xếp chỗ ở cho cô ấy."



Hai người đang nói, bỗng di động của Cận Tử Kỳ vang lên, cô nhận nghe, đầu kia là giọng nói của Tống Kỳ Diễn: "Tiểu Kỳ, Em đang ở đâu? Anh đi đón em, chúng ta phải lập tức trở về thành phố S."



"Xảy ra chuyện gì thế?" Cận Tử Kỳ và Hàn Mẫn Tranh đều hoang mang mà liếc mắt nhìn nhau.



Tống Kỳ Diễn dừng một chút, giọng nói có chút khàn khàn: "Trong đại thư phòng của nhà họ Tống đã phát hiện được một xác chết."



Sau khi nghe được nửa câu kế tiếp, hô hấp của Cận Tử Kỳ hơi chậm lại: "Người chết là cha anh, Tống Chi Nhậm."