Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 320 : Bão táp sau yên bình

Ngày đăng: 19:15 19/04/20


Editor: Tâm Thường Lạc



Tống Kỳ Diễn bị thương do trúng đạn, ở bệnh viện hơn một tháng mới xuất viện về nhà tĩnh dưỡng.



Vào thời điểm này, Cận Tử Kỳ đã mang thai được bảy tháng, bụng cũng gồ lên rất cao.



Trong mấy ngày này, cũng không có phát sinh thêm cái gì ngoài ý muốn nữa, cuộc sống cũng trải qua gió êm sóng lặng.



Ngày hôm nay xuất viện, Tống Kỳ Diễn thay một bộ quần áo bình thường thoải mái, áo lông cừu mỏng kiểu cổ chữ V màu khói, quần màu kem, phối hợp lên đôi giầy da hoẵng làm thủ công, sau khi chỉnh sửa xong còn đi lòng vòng ở trước gương.



Tống Kỳ Diễn vừa cào cào tóc của mình, vừa quay đầu cười lên hỏi Cận Tử Kỳ: "Đẹp trai không?"



Cận Tử Kỳ nhìn người đàn ông trong gương áo mũ chỉnh tề, lại nhìn nhìn quần áo bà bầu trên người mình, bởi vì bụng càng lúc càng lớn, cô đã xa rời các loại quần áo sành điệu hợp mốt, lúc này thấy Tống Kỳ Diễn đỏm đáng, trong lòng không thoải mái khó diễn tả bằng lời.



Cô ngồi xuống ở bên giường, nét mặt nhàn nhạt bĩu bĩu môi, "Xấu chết..."



"Xấu sao?" Tống Kỳ Diễn sờ lên cái cằm vừa cạo râu, hết nhìn trái tới nhìn phải, ánh mắt chất vấn dừng trên ảnh ngược trong gương của Cận Tử Kỳ: "Anh cảm thấy cũng tạm được..."



Cận Tử Kỳ nghiêng mắt nhìn cô y tá nhỏ bên cạnh nín cười gò má ửng đỏ, đứng dậy vẩy vẩy đồng phục bệnh nhân trong tay mà Tống Kỳ Diễn thay ra.



"Tạm được ở chỗ nào chứ? Anh không có phát hiện khi anh cười lên nếp nhăn ở khoé mắt rất sâu sao?"



Nếp nhăn ở khoé mắt?



Nụ cười bên khóe môi Tống Kỳ Diễn có chút không nhịn được, đi qua, ôm lấy Cận Tử Kỳ sắc mặt không được tốt.



"Cái này là dấu hiệu của đàn ông đứng đắn chững chạc, lại nói thêm, anh cũng lớn hơn em sáu tuổi, tất cả mọi người nói đàn ông so với phụ nữ mà lớn tuổi hơn, không chỉ là chồng, còn có thể là anh lớn, càng có thể chiếu cố tốt cô vợ bé bỏng của mình."



"Sao em nghe nói cách nhau ba tuổi là cách một thế hệ, chúng ta chênh lệch sáu tuổi, vừa vặn là hai thế hệ."



Tống Kỳ Diễn cảm thấy hôm nay mình đã đụng vào họng súng, nghẹn lên một hơi, mặt dày mày dạn bằng mọi giá.



"Thật ra... Anh 35 tuổi là tuổi mụ, cách sinh nhật lần thứ 35 của anh còn kém ba tháng nữa mà!"



"Ba tháng sao?" Cận Tử Kỳ nghi ngờ mà quay đầu quan sát đánh giá Tống Kỳ Diễn.


Bạch Tang Tang hứng thú mà nhìn sắc mặt khó coi của Cận Tử Kỳ thêm vài lần, mới hài lòng mang theo mẹ con nhà họ Kiều rời đi.



Đợi Tống Kỳ Diễn trở về, lập tức nhìn thấy Cận Tử Kỳ như có điều suy nghĩ ngồi ở trên ghế trong hành lang.



"Ba ba, vừa rồi vợ của anh Hành Phong nói gì đó với Kỳ Kỳ, sau đó Kỳ Kỳ cũng không được vui nữa!”



Nhìn thấy ba ba trở về, Cận Mỗ Mỗ lập tức từ trên ghế trượt xuống, níu lấy ống quần của Tống Kỳ Diễn báo cáo.



Tống Kỳ Diễn sờ lên cái đầu dưa hấu của con trai, đến bên cạnh Cận Tử Kỳ ngồi xuống: "Xảy ra chuyện gì?"



Cận Tử Kỳ nhìn cánh tay phải của Tống Kỳ Diễn hành động vẫn có chút cứng ngắc, nhớ đến vụ án bắt cóc giết người, nghĩ lại vẫn còn phát sợ, nắm tay của hắn, thuật lại mấy lời của Bạch Tang Tang cho Tống Kỳ Diễn nghe.



Tống Kỳ Diễn nghiêng đầu nghiêm túc nghe, lông mày tuấn mỹ khẽ nhíu, trầm ngâm một lát sau, bỗng nhiên thản nhiên cười vuốt lên má Cận Tử Kỳ: "Bà bầu ơi, những chuyện này giao cho anh là được, bây giờ nhiệm vụ thiết yếu của em là ngoan ngoãn chờ sinh em bé!"



Cận Tử Kỳ cúi đầu nhìn bụng bầu của mình, so với những phụ nữ mang thai khác đến lúc này thai sẽ máy rất mạnh, nhưng cô lại hoàn toàn trái ngược, mấy ngày này cục cưng ngủ say gần như không thấy bất kỳ tiếng động nào. Nếu như không phải đến bệnh viện kiểm tra nói cục cưng tất cả đều rất tốt, thậm chí dinh dưỡng có phần quá thừa, cô cũng hoài nghi có phải thai nhi đã xảy ra chuyện.



"Đứng lên đi, trước khi xuất viện chúng ta đến xem Thanh Kiều một cái!"



Cận Tử Kỳ nghe vậy gật đầu, Thanh Kiều vẫn chưa tỉnh lại, nhưng tình huống cũng không có chuyển biến xấu đi.



Hàn Mẫn Tranh vẫn mỗi ngày sau khi tan việc trông chừng Thanh Kiều, không phải đọc sách cho cô nghe thì cũng là nói chuyện phiếm với cô, vượt qua ông chồng nhị thập tứ hiếu.



Cuộc sống ngày từng ngày mà đi qua, Cận Tử Kỳ bắt đầu chuyên tâm ở trong nhà dưỡng thai, mà Tô Ngưng Tuyết để cho tiện chăm sóc cô, cố ý từ hoa viên Nam Đô chuyển tới, Kiều Nam tất nhiên cũng phu xướng phụ tùy mà tiến vào Tống Trạch.



Vì thế, Cận Chiêu Đông không chỉ một lần ở trong điện thoại phàn nàn với Cận Tử Kỳ: "Mẹ của con thật là quá đáng!"



Mấy lần sau đó Cận Chiêu Đông cũng không oán trách, trực tiếp dùng lý do chăm sóc con gái, trưng cái mặt già tự mình đóng gói mình kéo hành lý đưa tới, đối mặt với sự chậm chọc của Tô Ngưng Tuyết cũng nhìn như không thấy, theo đó mỗi buổi sáng sớm đều xuất hiện ở trên bàn cơm.



Đối với mỗi buổi sáng sớm đều trình diễn cảnh sóng gợn lững lờ, Cận Tử Kỳ và Tống Kỳ Diễn giả bộ như không hề thấy.



Khoảng cách Cận Tử Kỳ chờ sanh chỉ còn mấy ngày, người cả nhà vừa căng thẳng vừa lại vui sướng, nhất là Tống Kỳ Diễn, mỗi ngày đều sớm về nhà canh giữ Cận Tử Kỳ, sợ một khi không để ý liền bỏ lỡ khoảnh khắc cục cưng được sinh ra.



Đang lúc tất cả mọi người đều đắm chìm vào sự mong đợi đứa bé sắp sinh, một trận tai hoạ ngập đầu phủ xuống đầu Tống thị.



Tống thị tốn vài tỷ Dollar cho hạng mục khai phá ở Châu Âu, sau khi tiền vốn đều đã đưa vào cho thị trường chuẩn bị khai thác khi đất mà Tống thị đã lên kế hoạch xây dựng làng du lịch đẳng cấp lại bị chính phủ bên nước Đức nghiêm lệnh bảo ngừng!