Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Chương 49 : Người lớn nói chuyện, kẻ dưới chen miệng làm gì!

Ngày đăng: 19:10 19/04/20


Editor: tamthuonglac



Lời nói của Tống Kỳ Diễn như dốc lòng cảnh tỉnh khiến cho vài vị cấp cao của Tống thị sắc mặt khác lạ, khi đó thần sắc cũng nảy sinh mập mờ.



Chỉ cần sự quyết tâm ủng hộ Tô Hành Phong của họ bắt đầu dao động, điểm này, là đủ rồi!



Đôi mắt Tống Kỳ Diễn rũ xuống thoáng hiện lên sự bén nhọn rét lạnh, thảnh thơi đem ly nước đặt trở lại bên cạnh bàn.



Ngược lại so với hắn hoàn toàn thản nhiên tự đắc thì Tống Nhiễm Cầm rốt cuộc cũng thiếu kiên nhẫn, vỗ bàn: "Cha, ngài nghe một chút, nghe một chút những lời hắn nói đều là những thứ gì đó!"



Trên mặt Tống Chi Nhậm trắng xanh lẫn lộn, bàn tay chống quải trượng gắt gao nắm chặt, chẳng qua chỉ mím môi nhìn Tống Kỳ Diễn chằm chằm.



Mà giọng nói chói tai từ dưới đất chui lên của Tống Nhiễm Cầm vẫn còn tiếp tục: "Cái gì gọi là người ngoài? Hành Phong là con trai của tôi, cháu ngoại của cha, trên người cũng giữ lại một nửa dòng máu của cha, chẳng lẽ giúp ông ngoại của mình giữ Tống thị cũng là sai sao?"



"Cái này..." Tống Kỳ Diễn dừng lại, rất nhanh thì đã nở nụ cười: "Hảo tâm của chị tôi xin thay cha nhận lấy, nếu tôi đã trở về, hiển nhiên tôi sẽ giúp cha chia sẻ, ngài cảm thấy thế nào, cha?"



Tống Kỳ Diễn giống như trưng cầu ý liếc nhìn Tống Chi Nhậm: "Hay là ngài cũng cảm thấy, con không có năng lực giúp ngài quản lý công ty, cần ngài phải đem nước tát ra ngoài rồi thu hồi lại?"



Chân mày Tống Chi Nhậm cau chặt, bị Tống Kỳ Diễn ép phải lui về sau từng bước, hơn nữa còn ở trước mặt nhiều người như vậy!



"Ông trời ơi là ông trời.....đây là lời nói gì đây, là muốn đem chúng tôi đuổi ra ngoài sao?"



Tống Nhiễm Cầm tức giận đến mức ôm lấy huyệt thái dương thân hình lắc lư, Tô Hành Phong nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy bà, chứng kiến mẹ bị một người đàn ông đột nhiên xuất hiện nói năng lộn xộn kích động, môi mỏng mím chặt nhíu mày.



"Mặc kệ anh tối nay là ôm mục đích gì xuất hiện tại nơi này, xin anh chú ý lời nói của mình!"



Tống Kỳ Diễn cúi đầu nhìn nhìn móng tay mình được sửa sang sạch sẽ, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Tô Hành Phong, không khỏi híp mắt: "Coi như theo lời của mẹ anh mới vừa nói lên, anh cần phải gọi tôi một tiếng cậu chứ?



Vai vế miễn cưỡng bị đè thấp, biểu tình trên mặt Tô Hành Phong cũng biến hóa âm tình bất định.
"Sắc mặt làm sao mà khó coi như vậy? Có muốn gọi bác sĩ riêng trên du thuyền tới xem một chút hay không?"



Cận Tử Kỳ nhẹ nhàng lắc đầu, giúp Cận Chiêu Đông rót ly nước ấm: "Chỉ là hơi mệt chút, không cần phiền đến bác sĩ."



Nhìn sang sắc mặt Cận Tử Kỳ hơi tái nhợt, Cận Chiêu Đông tựa hồ không quá yên tâm: "Bác sĩ đúng lúc đang ở bên cạnh khám bệnh cho dì Cầm con, sang đây một chút cũng không tốn bao nhiêu thời gian."



Động tác rót nước của Cận Tử Kỳ hơi chậm lại, kinh ngạc nhìn Cận Chiêu Đông: "Dì Cầm không phải mới vừa rồi vẫn khoẻ sao?"



"Con cũng nói là mới vừa rồi." Cận Chiêu Đông thở dài, quét mắt bưng ly nước của Cận Tử Kỳ lên: "Chúng ta sau khi rời khỏi thì phòng yến hội hình như lập tức đã nổi dậy rùm beng, dì Cầm con là được nhân viên phục vụ khiêng đi."



Tức giận đến bất tỉnh đi? Cận Tử Kỳ tò mò chợt nhíu mày, lại không hỏi ra sự thật.



Cô nuốt nước bọt, trong miệng cảm giác chút cay đắng lưa thưa.



Ngón tay Cận Chiêu Đông gõ lên mặt bàn từng phát từng phát, trầm ngâm trong chốc lát, mới nhìn Cận Tử Kỳ mở miệng: "Con và Tống Kỳ Diễn biết nhau đã bao lâu?"



"Không có bao lâu, đại khái chính là thời gian biểu hiện trong tài liệu mà ngài lấy được."



Cận Chiêu Đông hẳn là đã biết được chuyện trước kia của cô và Tống Kỳ Diễn mới có thể muộn như vậy tới cửa nghiệm chứng hư thật.



Thay vì che che giấu giấu chẳng bằng trực tiếp thẳng thắn bẩm báo.



Cận Chiêu Đông đối với câu trả lời của cô không có đánh giá gì, uống một hớp, trầm mặc trong chốc lát mới nói: "Tin tức Tống Kỳ Diễn là con trai nối dõi của Tống gia ngày mai sẽ sẽ truyền khắp thành phố này, đến lúc đó Tống gia không tránh được một cuộc tranh đấu."



Cận Tử Kỳ cúi đầu im lặng không lên tiếng, Cận Chiêu Đông sâu kín lên tiếng: "Con hẳn là cũng tò mò ta tối hôm qua tại sao phải mang Tống Kỳ Diễn chỉ mới vừa quen biết nửa ngày mà lên thuyền chứ?"



Cô ngẩng đầu nhìn lại, chẳng qua Cận Chiêu Đông chỉ lặp đi lặp lại một câu than thở: "Mấy năm này thị trường bất động sản ở giai đoạn đi xuống, không biết có bao nhiêu công ty bất động sản sụp đổ, Cận thị cũng chưa chắc còn quang vinh chói lọi như ngoài mặt."