Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng
Chương 50 : Cận tử kỳ, cân nhắc cùng anh kết hôn đi!
Ngày đăng: 19:10 19/04/20
Editor: tamthuonglac
"Mảnh đất ở chỗ giao giới vùng ngoại thành và nội thành, tối hôm trước ta mới biết được lại là mang danh nghĩa của Tống Kỳ Diễn."
Về mức độ cạnh tranh giành lấy mảnh đất kia Cận Tử Kỳ cũng biết sơ một hai điều, thương nhân thị trường bất động sản trong thành phố này đều tranh nhau muốn mua sau đó mở mang khai phá.
Chỗ giao giới nhị vòng tam hoàn ngày nay giao thông thuận lợi, một khi xây dựng xong căn hộ chung cư, nhà kinh doanh bất động sản nhất định kiếm được một khoản hời.
Nhưng mà chủ nhân của mảnh đất kia vẫn là bí mật, hôm nay đáp án công bố ra đúng là Tống Kỳ Diễn, quả thực ngoài dự đoán của mọi người.
"Ta cho rằng việc kia bất quá là trùng hợp, nhưng qua việc của Tống gia đêm nay, ta mới phát giác được sự tình khác xa không có đơn giản như trong tưởng tượng của ta." Cận Chiêu Đông hơi ngưng lại mới nói: "Ta đã cho công ty thám tử điều tra tư liệu về Tống Kỳ Diễn, kết quả bọn họ cho ta là một tờ giấy trống!"
"Chỉ bằng vào điểm này đã nói lên rằng ba mươi năm qua của anh ta cũng không phải là cuộc sống của người bình thường, ta cũng xem như đã nhìn ra, nếu không phải anh ta tự nguyện thả ra tin tức, chỉ sợ không có người nào biết mảnh đất kia là của hắn."
Cận Chiêu Đông cộng thêm những lời này phía sau, làm cho Cận Tử Kỳ không thể không nghiêm túc dừng lại suy xét cái đề tài này.
Cô nhìn sắc mặt ngưng trọng của Cận Chiêu Đông: "Cha hi vọng con làm như thế nào?"
Cận Chiêu Đông đang trầm tư, chân mày thu lại ý vị thâm trường nhìn thẳng Cận Tử Kỳ: "Mặc dù Chiêu nhi sẽ cùng Hành Phong kết hôn, nhưng ta vẫn không hy vọng Cận gia bị cuốn vào trong cuộc phân tranh gia tộc của Tống gia."
Cận Chiêu Đông hi vọng cô đối với nhân vật nguy hiểm tên gọi Tống Kỳ Diễn này trốn tránh, là ý này sao?
Ánh mắt Cận Tử Kỳ hơi nhấp nháy, nhếch khoé miệng khẽ mỉm cười, gật đầu: "Ngài yên tâm, con sẽ chú ý."
"Con hiểu là tốt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút đi."
Tim của cô tựa như bị một cuộn chỉ gai quấn lấy, cắt không đứt ý còn rối loạn, cô nỗ lực làm cho mình không chú ý đến Tống Kỳ Diễn đang nhìn chăm chăm, nếu hắn đã không cho thông, thì cô đi đường vòng được chứ?
Cận Tử Kỳ nhất thời không chú ý, biên độ xoay người quá lớn, mũi giày vấp phải làn váy thấm ướt, thêm thân thể của cô nhẹ nhàng uyển chuyển, đế giày trượt một cái, trước mắt một trận trời đất ngả nghiêng.......
Tống Kỳ Diễn vốn ngậm cười nhìn Cận Tử Kỳ, không có ngờ tới sẽ phát sinh sự cố, cả người Cận Tử Kỳ cắm đầu ngã nhào vào trong bể bơi, lập tức vứt bỏ khăn lông trong tay, nhún người nhảy một cái, nhảy vào hồ bơi.
"Cận Tử Kỳ! Cận Tử Kỳ!"
Sắc mặt Tống Kỳ Diễn hốt hoảng tái nhợt, hướng đến phía người vùng vẫy trong nước mà cau chặt lông mày, nhanh chóng bơi qua chỗ Cận Tử Kỳ chìm chìm nổi nổi, ôm eo của cô rồi kéo cô lên.
Cận Tử Kỳ giống như bắt được cây cỏ cứu mạng, gắt gao vòng thật chặt lên cổ Tống Kỳ Diễn, mười ngón tay bám trụ chặt chẽ, ghé vào lồng ngực của hắn mở to miệng thở dốc, hàng mi cong nhấp nháy những giọt nước trong suốt.
"Không sao rồi, không sao nữa rồi..." Tống Kỳ Diễn chẳng qua một lần lại một lần dịu dàng khẽ thì thầm bên tai cô.
Khoé mắt Cận Tử Kỳ vẫn còn lưu lại vết nước mắt, cô không cách nào phủ nhận, cô sợ nước, thậm chí có thể nói là kinh hãi.
Nghĩ đến vừa rồi cảm giác ngạt thở khi nước hồ rót vào trong miệng trong mũi và tai, Cận Tử Kỳ càng dán sát Tống Kỳ Diễn.
Ngực của cô phập phồng kịch liệt, thân thể ướt đẫm không ngừng run rẩy, trên mặt tìm không được một chút xíu huyết sắc.
Sóng nước lềnh bềnh trên mặt hồ khó khăn lắm mới chỉ ngập qua đến ngực cô, sóng nước từng đợt từng đợt đẩy lên lưng của cô, hai cánh tay cô càng quấn chặt cổ Tống Kỳ Diễn hơn, sau khi yên tĩnh một chút, bên tai lại vang lên giọng nam trầm thấp:
"Cận Tử Kỳ, cân nhắc cùng anh kết hôn đi!"