Hôn Nhân Giả

Chương 1 : Gièm pha

Ngày đăng: 15:35 19/04/20


Edit: Pingki



“Xin chào Ái Ny, tôi vẫn luôn theo dõi từng tiết mục của bạn, cảm thấy bạn là một

người rất quyết đoán, nói chuyện thực sắc sảo. Tôi thực sự, thực sự rất

thích tiết mục này của bạn.”



“Rất cảm ơn sự yêu mến này của chị, xin hỏi chị có vấn đề gì về tình cảm muốn được tư vấn sao?”



“Tôi và

chồng tôi kết hôn đã được hai năm, đứa nhỏ cũng được hơn một tuổi rồi.

Hai năm qua, anh ta thường xuyên đánh tôi, chỉ cần anh ta thấy không

vui, công việc không được như ý, liền đem tôi ra trút giận. Trên người

tôi bây giờ đều là vết thương…” Người phụ nữ nói đến đây liền nức nở,

“Ái Ny nói tôi nên làm gì bây giờ?”



“Anh ta

không vui, công việc không được như ý, liền trút giận lên chị? Loại đàn

ông này, vừa nghe đã biết là đồ bỏ đi! Chị có công việc riêng của mình

chứ?”



“Có.”



“Con của hai người đã hơn một tuổi, lúc anh ta đánh chị, con của chị có nhìn thấy không?”



“Anh ta thường xuyên đánh tôi trước mặt con tôi.”



“Vậy trước khi hai người kết hôn, anh ta có bạo lực với chị như thế này không?”



“Vâng.”



“Tại sao?”



“Anh ta hay đi muộn về sớm bị công ty sa thải, tôi quở trách anh ta vài câu, anh ta liền đánh tôi.”



“Trước khi

kết hôn anh ta đã như vậy, do chính anh ta phạm lỗi mà anh ta lại đánh

chị, vậy mà chị còn muốn kết hôn với anh ta, chẳng lẽ chị thích ăn khổ

sao? Lẽ nào chị chưa từng nghe qua câu: Một tên đàn ông chỉ cần ra tay

đánh phụ nữ một lần thì nhất quyết không cần nữa! Mau mau ly hôn đi

thôi!”



“Chỉ là, sau khi anh ta đánh tôi, anh ta lại tự đánh vào tay mình, còn quỳ xuống xin tôi tha thứ! Hơn nữa, nếu ly hôn, tôi sợ sẽ ảnh hưởng không tốt tới đứa nhỏ.”



“Quỳ xuống


Lại nói, Cố Ái là cháu gái duy nhất của Cố gia, chính là hòn ngọc quý mà Cố gia gia nâng niu trên tay.



Nếu không có chuyện nửa năm trước, ba ba của Cố Ái chính là Cố Du mất tích dưới vách núi cao khi đang đi trượt tuyết, khiến người ông nội là ông thương tâm

đau lòng đến ngã bệnh nặng, rồi sau đó bác sĩ chẩn đoán bệnh của ông

nhiều lắm cũng chỉ kéo dài sinh mệnh được hai năm, nếu không vì vậy ông

sẽ không vội vàng gả cháu gái bảo bối của mình đi sớm như vậy.



Ông chỉ còn

sống được hai năm, trước khi chết, tâm nguyện duy nhất của ông đó là

nhìn cháu gái bảo bối của mình lập gia đình, sinh một đứa bé thật đáng

yêu, như thế, ông mới an tâm…



Hai nhà Lâm Cố mấy đời thân nhau, bên Lâm gia có hai người con trai, con trai cả là Lâm Chuẩn, con trai thứ là Lâm Trình.



Lâm Chính

Phong vẫn luôn yêu cầu nghiêm khắc với con trai mình, cho nên hai người

con trai của Lâm gia ở thành phố S đều là những nhân tài kiệt xuất, trên người không ham chưng diện. Cố gia gia cũng chính là vừa lòng điểm này, cho nên mới hi vọng Cố Ái chọn cho mình một vị hôn phu vừa ý giữa hai

anh em nhà họ Lâm.



Rồi sau đó, Cố Ái lựa chọn Lâm Trình.



Thấy hốc mắt Cố gia gia hồng hồng, Lâm Trình dịu dàng cầm tay Cố Ái: “Gia gia, người yên tâm, con sẽ quý trọng Ái Ái như chính sinh mệnh của mình.”



“Vậy là tốt rồi.”



Hai người đứng cạnh nhau, trai tài gái sắc, thật là đẹp mắt.



Nhìn hai

người, người chủ trì mỉm cười nói: “Chú rể anh tuấn của chúng ta đã đặc

biệt chuẩn bị một đoạn phim hôn lễ nhỏ để làm quà cho cô dâu xinh đẹp,

bây giờ chúng ta hãy nhìn xem, hai người có những giây phút lãng mạn như thế nào đây.”



Màn ảnh bật lên, mọi người trợn mắt hốc mồm, cả hội trường ồ lên một tiếng.



Đoạn phim mà mọi người đang mong chờ trên màn ảnh kia, lại là một đôi nam nữ đang

tán tỉnh nhau, người phụ nữ mặc đồ cực kì nóng bỏng, hai thứ này nọ

trước ngực ngạo nghễ đứng thẳng lên, cả người giống như một con lười dán chặt lên người đàn ông, cử chỉ lại vô cùng khiêu khích, ngón tay thon

dài xẹt qua môi của người đàn ông, đôi môi đỏ mọng lại kề sát vào bên

tai người ta…



Người đàn ông trong đoạn phim đó, chính là Lâm Trình —- chú rể ngày hôm nay, còn người phụ nữ, lại không phải là cô dâu Cố Ái!