Hôn Nhân Giả

Chương 2 : Gièm pha

Ngày đăng: 15:35 19/04/20


Edit: Pingki



Cả hội trường bắt đầu vang lên tiếng bàn tán xì xào.



Nhìn lên đoạn phim đang chiếu, Cố lão gia tức giận đến mức toàn thân run rẩy, mẹ của Cố Ái là Diệp Mĩ Lâm vội vàng tiến lên đỡ lấy ông, nhẹ nhàng vuốt lưng cho ông: “Ba ba, xin ba bớt giận.”



Một người luôn luôn trấn định như Lâm Trình, làm chuyện gì cũng rất vững vàng, thế nhưng lúc này, khi nhìn thấy đoạn phim vừa được phát kia, cũng không tránh khỏi một tia bối rối… Chính là vì một màn diễn ra trong đoạn phim, và cả người phụ nữ xuất hiện trong đó, anh thật sự không nhớ chuyện đó đã xảy ra khi nào. Nhíu mày nhìn qua Cố Ái đang đứng bên cạnh mình, chỉ thấy trong mắt cô dâng lên một tia phẫn nộ, nhưng phẫn nộ đó cũng chỉ lóe lên trong giây lát, thay vào đó là một nụ cười thật sáng lạn.



“Mọi người bình tĩnh một chút.” Chỉ thấy Cố Ái đoạt lấy micro trong tay người dẫn chương trình, ung dung cười: “Cũng không biết là ai nghịch ngợm như vậy, cố ý làm trò phá rối trong hôn lễ của tôi, cư nhiên đánh tráo phim! Nói thật là, khi mới vừa nhìn đến đoạn phim này, tôi thật sự rất tức giận, nhưng sau đó tôi lại nghĩ thông suốt, cảm thấy chuyện này cũng không có gì, có người nào mà không có quá khứ? Cho nên, chỉ cần anh ấy sau khi kết hôn an phận không vượt quá giới hạn mới là điều quan trọng nhất!” Nói xong, còn quay sang mỉm cười thật tươi với Lâm Trình, “Anh yêu, anh làm được chứ?”



Lâm Trình gật đầu, cả hội trường dần yên tĩnh trở lại, người dẫn chương trình thấy vậy, vội vã nhận lấy micro, kế hoạch của buổi hôn lễ tiếp tục thực hiện.



Buổi hôn lễ cử hành được hơn phân nửa, Lâm Trình và cố ái bắt đầu đi từng bàn kính rượu.



Nhìn hai người phu xướng phụ tùy đi kính rượu, lại nhìn vẻ mặt cười như không cười của Lâm Trình, trong lòng Tả Dật căm tức không thôi, lại càng thấy bất an, mị lực Tiểu Trình Gia này đúng là lớn thật, có thể khiến Cố Ái mới gặp vài lần đã đồng ý kết hôn, đã thế lại còn khiến một người kiêu ngạo như Cố Ái phải nén giận mà đối diện với đoạn phim sỉ nhục này. Quả thực, tình yêu đúng là TMD làm người ta điên rồ.



Cho nên đợi đến khi Lâm Trình và Cố Ái đi đến bàn bọn họ, Tả Dật nâng ly rượu lên, hai mắt nhìn Cố Ái, ngữ khí lên xuống thực quái dị: “Anh nói Ái Ái này, em quả là rộng lượng a.”



“Vẫn là câu nói kia, ai lại không có quá khứ?!”



Nhìn Cố Ái cười đến vui vẻ, Tả Dật hừ một tiếng, quay sang hung tợn nói với Lâm Trình: “Tôi nói cho anh biết, sau này anh dám làm chuyện có lỗi với Ái Ái, tôi TMD có liều mạng cũng phải tìm anh tính sổ!”
Trong lúc vô tình nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, đã 12 giờ đêm, Lâm Trình bất đắc dĩ lắc đầu, đôi chân thon dài bước đến bên cạnh cô, cầm lấy điều khiển trên bàn trà, bấm nút tắt TV.



“Đi ngủ đi.”



Đối với loại hành động tự tiện tắt TV mà không chịu hỏi ý kiến ai của Lâm Trình, Cố Ái vô cùng không hài lòng, nhưng lúc này cô cũng lười cãi nhau với anh ta, hoặc là nói, cô lười nói chuyện với anh ta, mắt cũng không thèm nâng lên, nhìn cũng không thèm nhìn lấy một cái, phẫn nộ đứng dậy, đi tới tủ lạnh, mở cửa lấy ra một hộp sữa.



Cô trước khi đi ngủ có thói quen uống sữa, như vậy rất có lợi cho giấc ngủ. Lấy sữa xong, đóng cửa tủ lạnh, vừa mới xoay người định quay về phòng ngủ, hộp sữa trong tay lại bị Lâm Trình đoạt mất.



Anh ta đang đứng ngay trước mặt cô.



Bởi vì anh ta cao hơn cô rất nhiều, cho nên Cố Ái dành phải ngẩng đầu lên mới nhìn thấy mặt anh ta.



Khí chất của anh ta vốn đã thuộc loại cao cao tại thượng làm người ta cảm thấy bức bách, lúc này ngẩng đầu lên nhìn anh ta, loại khí chất này lại càng mạnh mẽ hơn. Cố Ái cực kì không thích loại cảm giác này, liền quăng cho anh ta một cái nhìn xem thường, phiền chán nhíu mày, không vui nói: “Lâm Trình, anh đừng quá đáng.”



Lâm Trình không nói gì, sắc mặt không hề thay đổi cầm hộp sữa bỏ lại vào trong tủ lạnh, sau khi đóng cửa xong, xoay người nói: “Cố tiểu thư, kính nhờ cô về sau nếu có “đến ngày”, thì làm ơn đem đồ cô dùng rồi bỏ vào trong sọt rác. Hơn nữa chút việc cỏn con đó không làm được thì chí ít, cô cũng phải biết yêu lấy bản thân mình chứ, “đến ngày” còn muốn uống sữa lạnh, cô chắc mình sẽ không có việc gì sao?”



Lâm Trình đáp lời, Cố Ái đương nhiên không thể ngờ được anh ta lại nói vậy, nhất thời có chút á khẩu không trả lời được, sau một hồi kinh ngạc, cô chỉ biết xấu hổ “ừ” một tiếng, rồi sau đó đi thẳng vào phòng ngủ của mình.



Nhìn vẻ bối rối của Cố Ái đi vào phòng ngủ, khóe miệng Lâm Trình hơi hơi giương lên.