Hôn Nhân Giả

Chương 43 : Nâng niu trong lòng bàn tay – P9

Ngày đăng: 15:36 19/04/20


Lúc trời chạng vạng tối, rốt cục cơn mưa cũng ngừng.



Mưa tạnh, Cố Ái có chút hưng phấn, đi vào phòng ngủ chọn đồ mặc thật xinh đẹp, sau đó kéo cánh tay Lâm Trình đi ra ngoài.



Bầu không khí sau cơn mưa trong lành hơn bình thường, nơi ngã tư đường phố đèn neon đã sáng trưng với đủ màu sắc. Hôm nay lại vào cuối tuần, trên đường rất nhiều người qua lại, đa phần là một nhà ba người, cười cười nói nói khung cảnh xung quanh nhìn vào thật ấm lòng.



Cảm giác này giống như có thể truyền từ người này sang người khác, nhìn họ hạnh phúc, Cố Ái cũng bất giác mỉm cười.



Còn sống, thật tuyệt.



Nhìn sang Lâm Trình, Cố Ái thở nhẹ nhõm, có anh ở đây, cô cũng là người hạnh phúc.



Liệu có phải khi đã thích một người, sẽ có một loại khao khát được tiếp xúc thân mật với người đó thật nhiều thật nhiều hay không?



Bởi vì, cô lúc này thật sự rất muốn tựa vào anh, muốn được khoác lấy tay anh.



Lại nhìn thấy rất nhiều cô gái trẻ đi lướt qua hai người nhưng ánh mắt luôn nhìn đăm đăm không rời khỏi Lâm Trình, Cố Ái thật muốn dán một cái nhãn thật to lên người anh, nói cho người khác biết rằng đây là người đàn ông của cô, của Cố Ái.



Hai chân cô chợt bước nhanh hơn, rồi sau đó đứng canh trước mặt Lâm Trình.



Lâm Trình không nghĩ tới cô đột nhiên dừng lại ở trước mặt, bước chân anh không kịp dừng lại.



Ngay sau đó, Cố Ái lập tức đụng trúng vào lồng ngực của Lâm Trình.



Lồng ngực anh cũng thật là rắn chắc.



Cố Ái xoa xoa cái mũi bị đụng đến đau nhức.



Xem cô nhu nhu cái mũi mình, Lâm Trình lo lắng hỏi han: “Ái Ái, chạm trúng đau không?”



Đau nhưng có là gì, ban đầu mới đụng còn đau một chút, nhưng chẳng mấy chốc đã không thấy gì nữa. Có điều thấy anh quan tâm đến cô như vậy, Cố Ái làm bộ làm tịch ra vẻ gật đầu: “Đau lắm, em đau muốn chết rồi.” Vừa dứt lời còn kiễng mũi chân dướn đến gần mặt anh, chỉ vào chóp mũi mình: “Anh xem xem, có phải đỏ lên rồi không?”



Lâm Trình khẽ gật đầu: “Hơi đỏ thì phải.” Anh nói xong, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng phiết lên cái mũi nhỏ của cô, xoa nhẹ: “Giờ có thấy đỡ hơn chút nào không?” Tay anh lành lạnh, chạm vào cánh mũi cô cảm giác thật thoải mái.



Mị lực của người đàn ông đang chăm chú làm gì đó quả thực không thể cản nổi, đặc biệt là khi anh ta đang hết sức lo lắng chăm sóc của người phụ nữ của mình.



Nhìn anh chăm chú xoa cái mũi của mình, Cố Ái đột nhiên cảm thấy chua xót, thầm mắng chính mình đùa quá trớn, sau đó nhẹ nhàng bỏ tay Lâm Trình ra.



Giả bộ làm mặt quỷ, giọng điệu nũng nịu: “Lâm ca ca, mũi hiện tại đã không sao nữa, nhưng mà tay em lại lạnh cóng mất rồi.” Cô vừa nói, vừa vươn tay trái của mình ra, nâng mắt nhìn Lâm Trình: “Anh dùng tay phải của anh nắm thử tay em xem, có phải rất lạnh không?”
Cho nên mỗi ngày của cô trôi qua đều rất phong phú.



Cũng không biết có phải ỷ lại một người sẽ hình thành thói quen hay không, hay cô vốn dĩ là một sắc nữ. Chỉ biết mỗi buổi tối cô đều rất tự giác mà chạy lên giường Lâm Trình để ngủ cùng anh.



Nhưng mà cô không hề muốn khiêu khích anh, mặc dù ngủ cùng giường, nhưng cô vẫn rất ngoan ngoãn duy trì khoảng cách giữa hai người, bởi vì cô không muốn anh lại phải đi tắm nước lạnh một lần nữa.



Một tuần qua đi, mỗi ngày dường như đều rất vui vẻ



Ngoại trừ một lần vô tình trên đường ngày nào đó, Thẩm Luật Ngôn tìm được cô.



Lần này là anh đến gặp cô nói lời từ biệt.



Chỉ vài ngày không gặp, nhìn Thẩm Luật Ngôn trở nên tiều tụy hơn rất nhiều.



Anh đã nói lời xin lỗi tới cô, việc anh giấu diếm chuyện mình đã kết hôn đã khiến cô phải chịu oan ức.



Anh còn đem chuyện cũ của mình kể cho cô nghe, một câu chuyện rất đơn giản theo đúng khuôn sáo cũ rích.



Hoàn cảnh gia đình anh vốn không tốt, nhưng học thiết kế thời trang cần sự đầu tư lớn về tài chính mới theo được. Bởi vì anh bộ dạng khôi ngô tuấn tú, cho nên khi còn học trung học đã được một cô thiên kim tiểu thư theo đuổi. Vì mơ ước được trở thành một nhà thiết kế, anh đã nhận lời cô tiểu thư đó. Cô tiểu thư này đối với anh rất thật lòng, giúp anh hoàn thành việc học chưa nói, còn bỏ tiền giúp anh mở một cửa hàng riêng. Có lẽ là vì đã đạt được hết nguyện vọng, hơn nữa anh đối với cô tiểu thư nhà giàu kia vốn dĩ chỉ một lòng mang ơn chứ không hề có tình yêu, ngay tại lúc chỉm uốn lấy công việc làm mục tiêu sống, anh chợt đem lòng yêu thương một nữ sinh viên làm trợ lý trong cửa hàng. Vì để cùng cô gái đó ở bên nhau, anh đã che giấu việc mình đã kết hôn, thế nhưng không biết tại sao cô gái đó vẫn biết chuyện, không muốn làm người thứ ba phá hoại gia đình người khác, cho nên, cô ấy đã lựa chọn cách rời xa anh.



Thẩm Luật Ngôn nói, anh thật sự yêu thương cô gái kia, cho nên, anh dù chỉ còn hai bàn tay trắng cũng muốn ly hôn để đi tìm người đó.



Nhưng mà anh cũng nói, anh rất quý mến cô, luôn xem cô như em gái của mình, cho nên khi cô cần giúp đỡ, anh đã đưa cô về ở nhà của mình, tất cả đều là thật lòng của anh. . . Anh còn nói, số tiền hai trăm vạn anh đã mượn của cô, anh sẽ từ từ hoàn trả cho cô.



Bây giờ đã là chín giờ tối.



Lúc này ở trên sô pha, nghĩ tới Thẩm Luật Ngôn, Cố Ái không khỏi thở dài, một khi đã chìm đắm vào tình yêu, luôn có một người nguyện ý vì người kia mà vứt bỏ tất cả, nguyện ý trở thành kẻ ngốc nghếch. . . . Có lẽ, trên đời này đã sinh ra một vật thì sẽ sinh ra vật khác để khắc chế.



Lâm Trình vừa mới gọi điện thoại cho cô, nói rằng đêm nay anh phải tham gia một tiệc đấu giá từ thiện, có lẽ phải đến rất khuya mới có thể về nhà, cho nên cô cứ đi ngủ trước, không cần phải chờ anh về.



Anh còn chưa về, cô làm sao có thể ngủ được chứ?



Chán đến chết, Cố Ái mở ra TV xem, lại nhìn thấy trên kênh tin tức của thành phố S đang đưa tin trực tiếp từ bữa tiệc mà Lâm Trình nhắc tới.



Dù sao trước kia là Đại tiểu thư Cố gia, việc phải thường xuyên tham gia tiệc yến như thế này cô cũng không lạ, nhìn lướt qua màn hình từng gương mặt vô cùng quen thuộc, cô bất giác ôm lấy gối ôm, xúc động chờ đợi được nhìn thấy thân ảnh Lâm Trình.



Có điều, khi Lâm Trình xuất hiện trên màn ảnh, tất cả những cảm xúc kích động ban đầu toàn bộ đều tiêu tán. Bởi vì lúc này đứng bên cạnh Lâm Trình chính là Cố Noãn.