Hôn Nhân Không Lựa Chọn

Chương 191 : Vu cáo

Ngày đăng: 23:01 21/04/20


Tần Hàm Dịch thấy sắc mặt Vệ Ngấn có phần thay đổi, anh cũng chẳng muốn tranh cãi với cô thêm nữa, anh đưa tay vuốt nước trên mặt xuống và hỏi: “Điện thoại của ai đấy?”



Lúc này Vệ Ngấn trong lòng vẫn còn đang tức, làm gì có tâm trạng mà để ý tới anh, liếc nhìn anh một cái rồi cô bắt máy.



“A lô ạ!”



“Xin chào Vệ tiểu thư, tôi là cha của Hứa An Ca.” Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói mạnh mẽ và dứt khoát.



“.......” Vệ Ngấn có chút do dự, rồi cô chào lịch sự: “Cháu chào bác trai.”



“Vệ tiểu thư, tôi không muốn lãng phí thời gian nữa, có lời này tôi muốn nói thẳng.” Cha Hứa An Ca nói vẻ trầm mặc.



“Vâng, có gì bác trai cứ nói ạ!” con tim Vệ Ngấn dần dần trùng xuống, trong lòng bắt đầu có dự cảm chẳng lành.



“Chắc là An Ca chưa nói với Vệ tiểu thư việc thiết kế mới của cô bị nghi là đi lấy trộm của người khác.” Cha Hứa An Ca lên tiếng như ném một quả lựa đạn vào tai Vệ Ngấn.



“Sao lại có sự việc như vậy được ạ?” Vệ Ngấn thực sự không dám tin vào tai mình, những bản thiết kế đó đều do dự tay cô vẽ từng nét một, sao lại bị nghi ngờ là đánh cắp?



“Một nhà thiết kế trẻ, trước hôm cô công bố sản phẩm thiết kế mới đã dùng bản thiết kế này gửi bản thảo lên công ty chúng tôi. Chỉ là, vì là bản thiết kế của người mới vì thế tôi cũng không để ý. Vào sáng ngày hôm nay, giám đốc bộ phận thiết kế đã đem những bản thiết kế đó tới phòng làm việc của tôi, lúc này tôi mới biết thiết kế của hai người giống nhau tới tám chín phần.” Cha Hứa An Ca nói ngắn gọn sự việc cho Vệ Ngấn nghe.



“Bất luận bác có tin cháy hay không cháu đều muốn nói cháu không hề đánh cắp bản thiết kế của bất kì người nào, thiết kế của cháu đều là do tự tay cháu vẽ ra.” Vệ Ngấn biết bản thân mình có thanh minh thế nào thì cũng không có cách nào rửa sạch tội danh này.



“Tôi tin cô cũng không có tác dụng gì, bây giờ những người khác trong công ty đã biết được việc này, muốn kiện cô vi phạm hợp đồng, sau đó dùng người mới, như vậy công ty có thể thành công trong việc xóa đi đàm tiếu lại vừa có thể tiết kiệm một số tiền lớn.”



“Vậy ý của bác trai là sao ạ?” Vệ Ngấn hiểu, lúc này, cô không cần nói gì nhiều, người này đã gọi điện tới cho cô, thì nhất định có cách giải quyết, chỉ xem cái yêu cầu đó cô có thể đồng ý không mà thôi.



“Tôi yêu cầu cô lập tức tổ chức hôn lễ với An Ca, tới lúc đó cô là người của Hứa gia rồi, đương nhiên không có ai dám động vào cô nữa. Động vào cô tức là làm cho cổ phiếu của Hứa thị rơi vào trạng thái bấp bênh.” Cha Hứa An Ca vòng vo một lượt, cuối cùng cũng nói vào vấn đề chính.



Vệ Ngấn ít nhiều cũng đoán ra cha Hứa An Ca gọi điện thoại tới là vì việc này.



“Nếu cháu không đồng ý thì sao ạ?” cô khẽ cười hỏi lại.



“Nếu cô không đồng ý, vậy thì rất xin lỗi, cho dù An Ca muốn bảo vệ cô thì tôi cũng sẽ đặt lợi ích công ty lên hàng đầu.” Cha Hứa An Ca nói với giọng thờ ơ nhưng trong đó cũng có sự kiên quyết.



“Bác trai, cháu cảm thấy bác chắc là cũng không thích gì cháu.” Cô chẳng phải là thiên kim tiểu thư gì cả, Hứa gia chịu đón nhận cô nói cho cùng là cũng là coi trọng cô rồi, thế nhưng cô không hiểu, vì sao cha Hứa An Ca lại ép cô đồng ý việc hôn sự này.



“Tôi không thích cô nhưng An Ca thích cô, nếu tôi làm cho cô thân bại danh liệt tôi sợ rằng cả đời này nó sẽ không tha thứ cho người cha như tôi. Vì thế, hôm nay dù cả hai đã không đồng ý nhưng tôi vẫn để cho giám đốc Hà tuyên bố tin tức về hôn lễ của hai người. Tôi tin cô là một cô gái thông tình đạt lý, An Ca đối xử với cô thế nào cô cũng biết, chắc cô cũng không làm cho Hứa gia phải khó xử, đúng không?” cha Hứa An Ca nói lời không cho Vệ Ngấn còn có khe hở nào để từ chối.




Cô nghẹn ngào, miệng cô mấp máy nhưng không thành tiếng, cô nhìn anh, nước mắt chảy ra càng nhiều hơn, dường như nước mắt những lúc cô gồng mình kìm nén lại lúc này đều được đẩy hết ra.



Bàn tay anh khẽ đặt lên vai cô, một tay vuốt mái tóc cô, anh muốn làm dịu đi sự đau đớn, sự bất an của cô.....



Cô ngả vào lòng anh khóc nức nở, khóc tới nỗi nước mắt không còn nữa, khóc nấc lên rồi mới dừng lại.



“Không khóc nữa à?” anh cười bất lực, cúi đầu xuống nhìn cô, khi anh nói, hơi thở của anh còn phả cả vào mặt cô.



Lúc này cô đã khôi phục lí trí cô mới chú ý thấy sự gần gũi của ahia người, cô liền lùi về phía sau, thoát khỏi cái ôm ấm áp của anh.



Lần này anh cũng không ngăn cô lại, dù sao thì anh cũng đang có việc muốn bàn với cô, hai người cứ ôm lấy nhau cũng không tiện để nói.



Anh nhìn cô cúi đầu như thể một cô vợ nhỏ đang thẹn thùng, trong lòng anh cảm thấy thật ngọt ngào, còn có thể nhìn thấy cô thế này, thật tốt biết bao.



Nếu như không phải là còn có việc đợi bọn họ giải quyết thì lúc này anh thực sự muốn đẩy cô xuống, cùng cô vui vẻ để thỏa lòng khao khát bao lâu nay.



“Nói xem việc Hứa thị vu cáo em đánh cắp bản thiết kế là như thế nào?” lúc này nét mặt anh rất nghiêm túc hỏi cô.



“Chẳng phải lúc nãy em đã nói rồi à!” cô hơi chau mày lại, dừng lại vài giây nhìn Tần Hàm Dịch: “Anh đừng nói khó nghe như thế, Hứa thị chắc là không vi cáo em đâu, có thể chỉ là người mới đó có phong cách thiết kế rất giống với em mà thôi.”



“Diệp Dĩ Muội, em thực sự vẫn tưởng rằng ai cũng là người tốt đấy à?” Tần Hàm Dịch lạnh lùng nói chế giễu.



“Anh không phải.” Vệ Ngấn bất mãn cãi lại.



“......” Tần Hàm Dịch thở phì ra một hơi, cuối cùng quyết định không tranh cãi với cô nữa: “Hứa thị không kiện em đánh cắp bản thiết kế với điều kiện là gì?”



Lúc này cô chỉ có thể tin tưởng Tần Hàm Dịch thôi, cũng chỉ có Tần Hàm Dịch mới có thể giúp cô.



“Em muốn để bảo vệ danh tiếng nên sẽ đồng ý với ông ta?” Giọng nói Tần Hàm Dịch càng lúc càng lạnh lùng, trong ánh mắt ánh lên sự phẫn nộ.



“Nếu như em muốn đồng ý thì em còn cần anh giúp à?” Vệ Ngấn phẫn nộ gầm lên, cô cảm thấy vấn đề anh hỏi thực sự như thể anh chẳng suy nghĩ vậy.



Cô gầm lên với anh như vậy nhưng anh lại cảm thấy thoải mái trong lòng.



Sau đó, anh mới nói ra lời muốn nói: “Em không cảm thấy những sự việc này xảy đến rất trùng hợp à, giống như thể có người đã lên kế hoạch sắp xếp vậy?”