Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 108 : Không nể mặt anh

Ngày đăng: 16:45 27/05/20


“ Kêu cô hát là nể mặt cô, cô làm như thế này là có ý gì?”



Cố THừa Diệu sầm mặt xuống, đám người Hồ Tư Hiềnkhông có ác ý,  người ta  khó có cơ hội đến thành phố Y chơi với mình 1 lần.



Cô không tiếp đón chu đáo thì thôi lại còn tỏ cái thái độ ấy cho ai xem?



Giọng nói của anh không lớn, trong phòng riêng tiếng nhạc vẫn đang vang lên có chút ồn ào.



Nhưng Diêu Hữu Thiên nghe thấy rõ ràng, còn không bỏ sót thái độ của anh.



Nể mặt?



Lạnh lung quét qua mặt Cố Thừa Diệu một cái, cô ăn cơm với bạn cô, lúc anh lôi cô đi giữa bữa cơm thì có nghĩ đến việc nể mặt cô không?







Anh đã không nể mặt cô thì tại sao cô còn phải để cho anh được sĩ diện?



Cười khẩy: “ Xin lỗi nhé, thể loại sĩ diện hão này tôi cũng chả cần! Tôi cũng không phải là ca kỹ. Các anh muốn nghe nhạc thì tìm vài cô vào đây hát cho các anh nghe là được rồi, đảm bảo là sẽ hát hay hơn tôi nhiều.”



Câu nói này càng tức chết người.



Hồ Tư Hiền cũng đơ tại chỗ, bọn họ lớn lên cùng Cố Thừa Diệu cũng được gọi là nối khố, tình bạn cũng rất tốt.







Lúc trước ở Bắc Đô đùa giỡn thế nào, mọi người đều vui vẻ là được.



Lời vừa rồi cũng có ý đùa giỡn trong đó, ai biết được Diêu Hữu Thiên lại nóng tính như vậy. Hoàn toàn không nể mặt ai.



Hồ Tư Hiền nhất thời không có bậc xuống. Chỉ có thể nhìn Cố Thừa Diệu. Ý trong ánh mắt là tính tình của vợ cậu cũng không nhỏ nhỉ?



Mặt Cố Thừa Diệu đen kịt.



Cố Thừa Lân thấy anh muốn nổi cơn nhanh chóng kéo tay anh: “ Không hatfs thì thôi. Đi chơi thì phải vui vẻ lên chứ. Đánh bài tiếp, đánh tiếp đi.”



Khửu tay đụng vào Hồ Tư Hiền một cái: “ Biết giọng cậu hay nhất, muốn thể hiện thì cậu hát một bài đi. Hát bài nào khó khó ấy. Không thì lại nói là anh em khinh thường cậu.”







Sắc mặt của Hồ Tư Hiền cũng chả tốt là mấy, Anh ta trẻ tuổi, cũng có sự kiêu ngạo của chính mình, bị người ta làm xấu mặt như thế vẫn là lần đầu tiên gặp phải.



Vừa rồi cũng chỉ là không nhìn nổi Diêu Hữu Thiên liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác.



Nếu chưa kết hôn thì  cũng chả sao, nhưng kết hôn rồi thì phải chú ý một tý.



Vì vậy mới chơi trò này, nhưng ai mà biết được lại bị người ta làm xấu mặt.







Định châm chọc Diêu Hữu Thiên vài câu nhưng thấy hành động của Cố Thừa Kỳ mà bỏ qua.
Điều khiến cô thở phào nhẹ nhõm là Cố Thừa Diệu không có nhà.



Đợi mãi đến mười một giờ trưa cũng không thấy Cố Thừa Diệu về, Diêu Hữu Thiên chỉ còn cách gọi điện cho anh.



Bất ngờ là không ai nghe máy.



Nghĩ một lúc, Diêu Hữu Thiên tự mình về nhà.



Diêu Đại Phát hôm nay rất vui, cũng rất đắc ý.



Hôm qua ông mới từ thành phố T về, mua được hai mảnh đất thuộc khu vực trung tâm của thành phố T.



Điều này có nghĩa là việc làm ăn của ông có thể tiến đến thành phố T, dần rộng mở.



Tâm trạng vui vẻ, ý trên mặt càng nhiều.



Thấy Diêu Hữu Thiên một mình vào nhà, ánh mắt hướng về phía sau cô: “ Con rể sao không đến?”



Ông còn đang đợi con rể đến để bàn việc hai mảnh đất của thành phố T với Cố Thừa Diệu.



“ Anh ấy bận việc.” Diêu Hữu Thiên cũng không biết Cố Thừa Diệu đi đâu.



“ Bận việc? Hôm nay không đi làm thì bận việc gì được?” Tuyên Tĩnh Ngôn nghi ngờ nhìn con gái: “ Mà có việc đi chăng nữa cũng phải ăn cơm chứ?”



“ Công ty gần đây hơi nhiều việc.”



Diêu Hữu Thiên hy vọng mẹ mình đừng hỏi nữa nhưng Tuyên Tĩnh Ngôn không chịu cứ thế bỏ qua cho cô.



Liếc mắt về phía con gái, không bỏ qua sự ảm đảm trong mắt cô: Con cãi nhau với Cố Thừa Diệu phải không?”



“ Không có.”



Diêu Hữu Thiên lắc đầu quầy quậy: “ Sao con lại cãi nhau với anh ấy chứ……….”



Giọng nói sang sảng như sấm của Diêu Đại Phát vang lên: “ Thiên Thiên à, nếu như Cố THừa Diệu bắt nạt con, con phải nói cho ba biết nhé.”



“ Ba, mẹ…”



Cho dù có bị bắt nạt đi chăng nữa, cô cũng không biết phải nói như thế nào.



Diêu Hữu Thiên trong lòng hơi bực bội, nhưng trên mặt lại không tỏ rõ.



Chuông cửa ngoài cổng vang lên, Diêu Hữu Thiên nhìn vào ba mẹ, người làm đi mở cửa, người bước vào lại chính là Cố Thừa Diệu.



Sao anh lại đến đây?



……………………………………………………



Hết chương 108