Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
Chương 142 :
Ngày đăng: 16:46 27/05/20
Thời tiết của thành phố Y đã bước vào cuối thu, gió đêm thổi qua mang theo chút hơi lạnh.
Trong cơn gió lạnh ấy Diêu Hữu Thiên kéo chặt chiếc áo khoác, xoay người liếc Cố Thừa Diệu một cái.
Diêu Hữu Thiên bị Cố Thừa Diệu lôi lên xe, nhìn những dãy nhà lướt vun vút hai bên khiến cô cảm thấy Cố Thừa Diệu rất khó hiểu.
“ Rốt cuộc là anh định đưa em đi đâu?”
Cố Thừa Diệu vẫn im lặng, đợi đến khi xe dừng lại, Diêu Hữu Thiên mới phát hiện ra anh lại đưa mình về nhà của họ.
Cô gần như là bị Cố Thừa Diệu xách lên nhà.
Tim Diêu Hữu Thiên đập thình thịch, cô thật sự không biết Cố Thừa Diệu định làm gì.
Vừa vào cửa, cả người đã bị Cố Thừa Diệu ép lên cánh cửa, còn chưa kịp định thần thì môi đã bị anh khóa chặt.
Nụ hôn của anh cuồng nhiệt, nóng bỏng.
Cô bị anh hôn đến mức muốn ngạt thở.
“ Uhm….” Anh bị làm sao vậy?
Áo khoác bị anh cởi ra, lộ ra chiếc váy màu bạc, bàn tay to lớn không khách khí mà xé bỏ.
Bộ lễ phục chất liệu cao cấp cứ thế mà bị xé thành hai mảnh.
Bờ môi đặt trên môi cô di chuyển ra sau tai, giọng nói thâm trầm hơi lúc thường rất nhiều, còn kèm theo chút khàn: “ Vừa nhìn thấy em là anh đã muốn làm như vậy rồi.”
Cái gì.
Diêu Hữu Thiên không kịp phản ứng, tay anh, môi anh giống như toát ra ma lực.
Dáng vẻ gấp gáp của anh khiến cô hơi bất ngờ lại có chút buồn cười.
Cô khiến anh mất bình tĩnh rồi à?
Cảm giác này cũng không tệ.
Cơ thể không ngừng đụng chạm, phảng phất như tim cũng sát lại gần nhau.
Diêu Hữu Thiên đi theo tiết tấu của anh chìm vào phiêu bồng đến mức vô lực.
Đêm đã khuya.
Không biết đã trải qua mấy lần cao trào khiến cơ thể Diêu Hữu Thiên mềm nhũn, nằm trên giường bất động.
Khép hờ mắt sắp chìm vào giấc ngủ.
Không thèm để ý đến phản ứng của Cố Thừa Diệu mà nhanh chóng bước vào công ty, bỏ mặc Cố Thừa Diệu nghiến răng trên xe.
Ghen chỗ nào? Ghen chỗ nào?
…………………………………………………
Lúc Diêu Hữu Thiên vào trong vừa vặn gặp anh trai cả nhà mình đứng cạnh cầu thang, thần thái vui vẻ, clam cho vẻ đẹp cương nghị của anh hiền hòa hơn nhiều.
“ Anh cả.”
“ Ừ.” Diêu Hữu Quốc nhìn sơ em gái, nụ cười rạng rỡ của em gái khiến anh cũng vui lây: “ Xem ra tối qua ngủ rất ngon nhỉ.”
“ ………………..” Cho dù là anh em thì nói chủ đề này cũng hơi xấu hổ đấy. Diêu Hữu Thiên không lên tiếng.
“ Xem ra Cố Thừa Diệu đối xử với em không tệ?”
“ Anh ấy rất tốt.” Diêu Hữu Thiên nghĩ đến Cố Thừa Diệu ánh mắt vô thức mà hiện lên sự vui vẻ. Lúc thang máy đến ccùng anh trai bước vào.
Diêu Hữu Thiên nhớ ra một chuyện, cô dường như chưa nói với anh trai mình.
“ Anh cả anh có biết không? Nguwoif cứu em năm năm trước là Cố Thừa Diệu.”
Thang máy từ từ đi lên, ánh mắt Diêu Hữu Quốc thâm trầm phát ra một tia sáng: “ Em nói gì?”
“ Chính là năm em vừa vào đại học gặp nạn trên núi Phượng Hoàng ấy, em cứ tưởng người cứu mình là Triệu Nhân Uyên, thực ra không phải, mà là Cố Thừa Diệu.”
Diêu Hữu Thiên nghĩ đến duyên phận giữa mình và Cố Thừa Diệu: “ Anh ấy là ân nhân cứu mạng của em đấy.”
Môi Diêu Hữu Quốc mím chặt nhìn vào em gái: “ Có phải vì cậu ấy có ơn cứu mạng mà em mới yêu cậu ấy không?”
“ Không phải.” Diêu Hữu Thiên rất khẳng định tình cảm của mình: “ Em có tình cảm với anh ấy trước, yêu anh ấy rồi mới biết anh ấy là người đã cứu em.”
Đối mặt với sự hoài nghi trong ánh mắt của anh trai, giọng nói của Diêu Hữu Thiên kiên định hơn lúc nào hết: “ Anh cả, mặc dù Cố Thừa Diệu cứu mạng em, nhưng việc em yêu anh ấy chắc chắn không phải vì ơn cứu mạng đó mà là em thật sự yêu anh ấy.”
“ Em yêu cậu ấy?”
Diêu Hữu Quốc biết rõ cuộc hôn nhân của họ khởi nguồn từ đâu, nếu không có sự tác động của cha mẹ hai bên thì ngày hôm nay Cố Thừa Diệu và Diêu Hữu Thiên không thể kết hôn.
“ Đúng, em yêu anh ấy.”
Lúc đầu là động lòng, bây giờ là yêu sâu đậm.
Nhớ đến sự quan tâm của Cố Thừa Diệu gần đây, biểu cảm trên mặt Diêu Hữu Thiên lại trở nên dịu dàng rất nhiều.
Diêu Hữu Quốc thấy em gái hoàn toàn chìm đắm trong tình yêu, trong lòng thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Cố Thừa Diệu có ơn cứu mạng Diêu Hữu Thiên, mà em gái cũng yêu cậu ấy. Vậy thì cho dù có nhớ lại chuyện năm xưa thì cũng sẽ không quay về với Chiến Li nữa nhỉ?