Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 151 : Cùng cô ấy ly hôn

Ngày đăng: 16:46 27/05/20


Trên cổ của Cố Thừa Diệu có mệt dấu hôn thấp thoáng dưới  lớp áo sơ mi.



Để chứng minh cho sự suy đoán của mình, cô đưa tay lật cổ áo sơ mi của anh ra.



Dấu hôn rõ nét  đập vào mắt cô, ngày hôm qua nó còn chưa xuất hiện.



Tối qua anh cùng người phụ nữ ấy đã làm gì, không cần nói cũng biết.



Bạch Yên Nhiên không thể chịu nổi, dùng sức đẩy mạnh Cố Thừa Diệu ra: “ Đi ra, anh đi ra. Em không muốn nhìn thấy anh nữa, Cố Thừa Diệu, anh thật nhẫn tâm, sao anh có thể đối xử với em như vậy, sao anh có thể làm như vậy?”



CốThừa Diệu không lên tiếng, để mặc cho Bạch Yên Nhiên đẩy, anh chỉ biết đứng im.



Quả thực anh luôn có cảm giác tội lỗi và tự trách.



Vì tối qua lúc nhìn thấy Diêu Hữu Thiên mặc bộ đồ ngủ gợi cảm ấy, anh hoàn toàn quên mất Bạch Yên Nhiên.



Trong đầu anh chỉ cón mỗi Diêu Hữu Thiên.



Sự kiều diễm của cô, nụ cười của cô, vẻ đẹp của cô, toàn bộ thuộc về cô.



Thậm chí một chút ít về Bạch Yên Nhiên anh cũng không còn nhớ đến.



Vì vậy lúc đối diện với sự chỉ trích của Bạch Yên Nhiên, anh không thể nói lên một lời nào.



Cố Thừa Diệu nhiệt tình giống như ngày hôm qua, ngay đến bản thân anh mới thấy lần đầu tiên thì sao có thể nói rõ điều ấy với Bạch Yên Nhiên được chứ?



Trong lòng rất rối, rất rối.



Bạch Yên Nhiên lúc đầu còn đẩy Cố Thừa Diệu, đến cuối cùng lại thu tay về: “ Đúng, là lỗi của em, anh đã kết hôn rồi. Anh không thể đến tìm em nữa. Anh đi đi. Anh đi đi….”



Nói xong cô không còn nhìn Cố Thừa Diệu nữa, gục xuống giường khóc nức nở như đứa trẻ.



Cố Thừa Diệu nhìn Bạch Yên Nhiên gục mặt khóc nức nở, vai run rẩy không ngừng.



Trong lòng anh cũng đau xót nhưng lại không tìm được lời để an ủi cô.



Có những chuyện sớm đã khác rồi.



“ Bác sỹ nói em có thể xuất viện rồi, anh sẽ giúp em ổn định chỗ ở, dì Dương cũng sẽ tiếp tục chăm sóc em.”



Người đang khóc trên giường đơ một vài giây nhưng cũng rất nhanh tiếng khóc lại vang lên.



Lúc này Cố Thừa Diệu lại thấy hơi bực bội: “ Sau này dì Dương sẽ chăm sóc sinh hoạt của em, em không cần lo….”
Ăn xong bữa trưa mới nhớ ra đám người Từ Tư Nhiễm bay chuyến chiều nay về Bắc Đô.



Diêu Hữu Thiên thu dọn sơ rồi gọi một chiếc xe ra sân bay.



Từ Tư Nhiễm, Doanh Diễm Kiều, Lý Khả Nghi, còn có Mạc Dư Tiệp tay kéo va li hành lý đã làm xong thủ tục.



Nhìn thấy Diêu Hữu Thiên, Lý Khả Nghi vô cùng ngạc nhiên: “ Sao cậu lại đến đây?”



“ Sao nào? Các cậu có thể đến bất ngờ còn mình không thể đến tiễn các cậu à?”



“ Không phải.” Lý Khả Nghi nhìn  khắp người Diêu Hữu Thiên, mát đầu vẻ trêu chọc: “ Cậu không mặc món quà mà hôm qua tớ tặng cậu à?”



“ Quà gì?” Doanh Diễm Kiều nổi máu tò mò lên tiếng.



Lý Khả Nghi không nói lời nào, đưa tay đột kích cổ Diêu Hữu Thiên, kéo chiếc khăn quàng của cô xuống.



Quả nhiên thấy rõ vết hôn lộ ra: “ Xem ra Cố Thừa Diệu không đủ dũng mãnh rồi, nếu không sao cậu còn rời giường được?”



“ Lý Khả Nghi.” Diêu Hữu Thiên mặt đỏ bừng, tối qua Cố Thừa Diệu chắc chắn là vô cùng dung mãnh. Nếu còn dung mãnh hơn nữa thì chắc hôm nay cô không rời giường được rồi.



“ Chẹp chẹp, ân ái thế cơ chứ.” Mạc Dư Tiếp ôm trán than thở: “ Chị họ, chị phải nhớ kỹ, càng ân ái, càng chết nhanh.”



“ Em biến đi.” Diêu Hữu Thiên kéo khăn quàng cổ lại, che đi vết tích trên cổ: “ Nghĩ là các cậu cũng có bạn đi chung không cần tớ phải tiễn.”



“ Đừng thế mà.”



Doanh Diễm Kiều kéo tay của Diêu Hữu Thiên: “ Đến đây đến đây, đừng vội bỏ đi, tiết lộ một ít xem nào, Cố thiếu gia tối qua làm mấy lần, mỗi lần bao lâu?”



Diêu Hữu Thiên lườm cô một cái, mặt chỉ còn thiếu mỗi nước cháy khét luôn: “ Buông ra, các cậu phải lên máy bay rồi đấy.”



“ Mau trả lời đi, nếu không bọn tớ sẽ không ngồi chuyến ngày hôm nay nữa, chạy đến nhà cậu hỏi anh Cố bây giờ.”



“ Nói mau nói mau.”



“ Đúng vậy, tối qua làm mấy lần? Mỗi lần bao lâu, mau khai ra.”



………………………………………………



Lời tác giả: Mọi người đoán thử xem ai sẽ đến giải vây cho Diêu Hữu Thiên đây.



Hết chương 151.