Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 239 : Thiếu

Ngày đăng: 23:26 07/03/21






Editor: Xám



Trong lòng Cố Thừa Diệu có chút nóng vội, nhanh chóng giữ tay cô lại: “Thiên Thiên, em bình tĩnh một chút. Chuyện này, khụ. Anh sẽ giải thích với ba. Anh ——“



Giải thích? Giải thích thế nào?



Anh không nói còn tốt, anh vừa nói, cơn tức giận Diêu Hữu Thiên đè nén hồi lâu, và cả phẫn nộ đều trào lên vào lúc này.



Không chút nghĩ ngợi giơ tay lên, tát "bốp" một cái thật mạnh lên mặt anh: “Cố Thừa Diệu, anh còn có thể vô liêm sỉ hơn chút nào không?”



Nghĩ đến bộ dạng xấu hổ bất an của ba, nghĩ đến anh em nhà họ Diêu vì biến cố này mà giày vò đến gần như phát điên.



Nhất là nghĩ đến dáng vẻ lấy nước mắt rửa mặt, trước mặt người thì kiên cường vui cười, sau lưng người thì bi thương rơi lệ của mẹ thời gian này,



Toàn bộ đều do Cố Thừa Diệu làm ra.



,



Đúng vậy. Anh không cố ý tính kế Diêu Đại Phát, thế nhưng anh lại tính kế Chiến Li.



Tính kế Chiến Li, nói một cách thẳng thừng, chẳng phải là vẫn không tin cô?



Không tin cô và Chiến Li không có quan hệ, không tin cô và Chiến Li là trong sạch.



Bây giờ cô mới biết, sự kiện hơn một tháng trước kia. Đã để lại dấu vết như thế nào trong lòng Cố Thừa Diệu.



Dù cô có nói rách miệng, anh cũng sẽ không tin tưởng mình: “Cố Thừa Diệu, lúc anh làm những chuyện này, rốt cuộc anh đã nghĩ gì? Anh còn có thể ngu ngốc hơn một chút được không?”



Chiến Li ở cùng người phụ nữ nào thì có liên quan gì đến cô?



,





Anh yêu Diêu Hữu Thiên là thật, không cách nào buông tay cô cũng là thật. Muốn tiếp tục ở bên cô cũng là thật.



Nhưng sự tồn tại của Chiến Li là khúc mắc trong lòng, cũng là thật.



,



Đến giờ anh không tài nào quên, cảnh tượng Diêu Hữu Thiên cả người lõa thể, không mặc một vật nằm tựa vào lòng Chiến Li.



Càng không tài nào quên được một câu "A Li" tràn đầy ỷ lại lại hoàn toàn tín nhiệm kia.



Mà bây giờ anh càng không thể quên được từng câu Chiến Li nói với anh trên máy bay.



Bọn họ quen nhau trong con hẻm nhỏ, yêu nhau trong ngày đông giá rét, nói muốn bỏ trốn trong bầu không khí tưng bừng của đầu xuân ——



Chuyện xưa tươi đẹp biết bao.



Yêu đương say đắm, mang quá khứ tiếc nuối.



Con người đều như vậy, càng không có được, càng khó quên.



,



Đến giờ Chiến Li vẫn đặt hình của Diêu Hữu Thiên, cũng không biết một ngày phải xem bao nhiêu lần.



Lúc ấy anh cực kỳ xúc động muốn rút tấm hình ra rồi xé tan tành. Nếu như không phải ở trên máy bay, trước mắt bao người, anh thậm chí không phủ nhận mình có kích động muốn giết Chiến Li.



Diêu Hữu Thiên thì sao? Bao nhiêu lần, ở bên cạnh anh, trong lòng lại nghĩ đến Chiến Li?



Trái tim anh, đã ghen tỵ điên cuồng.



Cho dù Diêu Hữu Thiên nói với anh, người cô yêu là anh.



Ngoài miệng anh không nói, nhưng trong lòng lại không tin.



,



Cho nên anh mới nghĩ ra cách thức ngu đần thế này, cho nên mới để người phụ nữ lòng dạ xấu xa lợi dụng sơ hở, khiến anh cũng mắc vào cái bẫy Luna bày ra.



Diêu Hữu Thiên chỉ