Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 71 : Xin em hãy lấy anh (1)

Ngày đăng: 16:45 27/05/20


Editor: Xám



Luật sư Chu nhấn mạnh hết lần này đến lần khác, thái độ kiên định. Câu từ chuẩn xác mà lại không lộ ra chút sơ hở nào.



Thẩm phán trưởng nhìn chứng cứ hai bên cung cấp, tầm mắt chuyển qua chuyển lại giữa người hai bên.



Đều không phải là đương sự có thể đắc tội, thật ra chỉ là một sự hiểu lầm. Nếu như hai người chịu hòa giải, vậy thì quá tốt rồi.



Nhưng hiện giờ xem ra Diêu Hữu Thiên không chịu buông tha, luật sư Chu kiên quyết muốn tòa án xử Cố Thừa Diệu tội cưỡng dâm.



Cố Thừa Diệu lại khăng khăng không chịu thừa nhận. Nói đêm đó chỉ hiểu lầm, anh đã uống say, không thể tính là cưỡng dâm.



Thẩm phán trưởng nhìn hai người một lát, rồi lại nhìn phụ huynh hai bên một lát.



Nhất thời khó mà quyết định, vung tay lên, tuyên bố tạm nghỉ.



........................................



Trong phòng nghỉ bên cạnh tòa án, Cố Thừa Diệu nhìn ba mẹ của mình: "Mẹ nói gì vậy? Ba mẹ muốn con hòa giải sao?"



"Đúng vậy." Kiều Tâm Uyển gật đầu: "Trên thực tế, đây chỉ là hiểu lầm, cô Diêu người ta cũng nói rồi, chỉ cần con cưới cô ấy thôi. Chuyện này cứ tính như vậy đi. Con ——"



"Cưới cô ta? Tại sao con phải cưới cô ta?" Cố Thừa Diệu cười lạnh: "Mẹ. Con nói với mẹ cho rõ ràng, cho dù phụ nữ khắp thế giới đều chết sạch, con cũng sẽ không cưới cô ta."



"Thừa Diệu, con ——" Kiều Tâm Uyển vô cùng tức giận. Hiện giờ những chứng cứ kia rõ ràng bất lợi cho Cố Thừa Diệu: "Chẳng lẽ con không thể suy nghĩ một chút, hiện giờ những chứng cứ kia bất lợi cho con đấy. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) Tỉ lệ thành lập tội danh cưỡng dâm của con rất cao. Lẽ nào con nhất định phải ngồi tù mới vui sao?"



,



"Mẹ. Thứ nhất, con vẫn chưa bị kết tội. Ai biết con có thật sự phải ngồi tù hay không? Thứ hai, con đã nói rồi, con thà ngồi tù cũng không đồng ý cưới người phụ nữ kia."



Cố Thừa Diệu chỉ hận mình sơ ý, thậm chí ngay cả đụng vào Diêu Hữu Thiên lúc nào cũng không biết.



Làm sao mà khéo vậy được. Cô uống say, anh cũng uống say. Cùng lúc uống say còn bị người ta bỏ thuốc.



Nếu nói tất cả những chuyện này không liên quan đến Diêu Hữu Thiên, có đánh chết anh cũng không tin.



,



Mà mục đích của người phụ nữ kia chính là bám vào mình, để anh cưới cô ta.



Nằm mơ đi.



Anh tuyệt đối không thỏa hiệp.



"Con không muốn cưới con bé? Vậy con thà ngồi tù phải không?" Kiều Tâm Uyển bị chọc tức rồi. Vừa rồi ý tứ của Thẩm phán trưởng rất rõ ràng.


"Cậu đừng gọi tôi." Uông Tú Nga vỗ ngực, mang vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn đứa cháu của mình: "Tôi, tôi không có đứa cháu bất hiếu như cậu."



Lại cảm thấy chưa đủ, bà gạt tay Cố Thừa Diệu ra, thêm một câu nữa: "Tôi, tôi không có một đứa cháu phải ngồi tù. Tôi. Tôi ——"



"Cậu, nếu cậu thật sự ngồi tù, cậu đừng có nhận tôi nữa."



"Bà nội bà đừng tức giận." Thấy Uông Tú Nga gần như sắp ngất, Cố Thừa Diệu nôn nóng, bước lên đỡ lấy tay Uông Tú Nga, nhưng rồi lại bị cụ bà gạt ra.



Uông Tú Nga hoàn toàn không nhìn Cố Thừa Diệu, mặt sưng đến mức biến thành màu tím, vẫn đứng dậy muốn rời đi như cũ.



Tả Phán Tình mang vẻ mặt trách cứ nhìn Cố Thừa Diệu, mặt anh rất khó coi.



Muốn nói gì đó, cuối cùng lại khuất phục trước dáng vẻ ốm yếu bệnh tật khổ sở của Uông Tú Nga.



"Bà nội bà đừng tức giận. Cháu đồng ý với bà. Chuyện gì cháu cũng đồng ý với bà hết. Cháu sẽ cưới người phụ nữ kia. Cháu cưới."



Một câu nói khiến cơn tức giận của Uông Tú Nga xuôi xuống.



,



Khóe mắt liếc hai vợ chồng Kiều Tâm Uyển và Cố Học Vũ một cái.



Khóe môi Kiều Tâm Uyển hơi nhếch lên. Gừng, đúng là càng già càng cay.



Đứa con trai bướng bỉnh như trâu nhà mình, lời của ai cũng sẽ không nghe, nhưng nhất định sẽ nghe lời Uông Tú Nga.



Màn khổ nhục kế này. Đáng giá.



Trong lòng thật sự thở phào nhẹ nhõm, thật không uổng công bà gọi Uông Tú Nga tới, lại bảo Cố Học Vũ phái người trông chừng Bạch Yên Nhiên.



,



Rốt cuộc bây giờ đã đạt được kết quả rồi.



Về phần sắc mặt con trai sau khi nói xong câu kia trở nên trắng bệch, không hề nằm trong phạm vi đau lòng của Kiều Tâm Uyển.



Cố Học Vũ nhìn một màn mẹ mình bắt đầu tự biên tự diễn từ lúc bước vào phòng nghỉ. Tầm mắt quét qua vợ không hề để lại dấu vết.



Cuối cùng thở thật dài.



Sau khi Cố Thừa Diệu cho lời hứa hẹn, Uông Tú Nga liền lấy cớ thân thể không khỏe, để Tả Phán Tình đưa bà về nghỉ ngơi.



Cố Thừa Diệu còn muốn đưa Uông Tú Nga đến bệnh viện, lại bị Uông Tú Nga buộc phải ở lại, gắn kết cảm tình với cô gái nhà họ Diêu một chút.



Nhân tiện xử lý công việc khắc phục hậu quả