Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng

Chương 75 : Đồ đàn bà chết tiệt (1)

Ngày đăng: 16:45 27/05/20


Báo chí gì, tin tức nào?



Cái gì vô năng? Cái gì bất lực?



Mỗi một chữ Cố Thừa Diệu đều đã nghe được, nhưng lại cảm thấy từng chữ giống như cây đinh đóng vào đầu anh, khiến đầu anh càng thêm đau nhức.



"Rốt cuộc anh là ai? Muốn nói gì?"



Giọng nói kia cũng rất quen tai, vậy nhưng nhất thời anh lại không nhớ ra là ai.



Chỉ nói một câu, nhưng lại khiến Cố Thừa Diệu cảm thấy cổ họng khó chịu như bị lửa nóng thiêu đốt.



Anh chống người dậy muốn đi rót cho mình một cốc nước, chân vấp phải chai rượu, lại ngã ngồi xuống đất.



,



Những tiếng rắc rắc rầm rầm đã nhấn chìm lời của Cố Thừa Kỳ.



Cơ thể Cố Thừa Diệu dựa lên ghế sofa thở hổn hển, một tay đấm vào đầu mình, muốn làm mình tỉnh táo lại.



"Cố Thừa Diệu, chú tỉnh táo lại ngay cho tôi, hôm qua chú đã đi đâu? Tại sao hôm nay lại có tin tức như vậy?"



Cố Thừa Kỳ không nhịn được cao giọng thêm một bậc, trên khuôn mặt trước giờ luôn điềm tĩnh lộ ra [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) vẻ tức giận hiếm thấy.



Cố Thừa Diệu vẫn không trả lời, anh chống người mình dậy, sau đó đi đến phòng bếp rót cho mình một cốc nước.



,



Nước lạnh đi xuống bụng, rốt cuộc anh đã cảm thấy thoải mái hơn nhiều.



Lúc này mới nghe rõ được giọng nói bên kia điện thoại.



"Anh? Tin tức gì vậy? Rốt cuộc anh đang nói gì thế?"



Hôm nay Cố Thừa Kỳ vừa vào phòng làm việc đã nhìn thấy tờ báo.



Không riêng gì báo chí, tạp chí, còn có cả trên mạng, hiện giờ tất cả là tin tức của Cố Thừa Diệu?



Đầu óc vẫn hơi choáng váng, Cố Thừa Diệu đã say đến mức quên mất hôm qua là ngày kết hôn của mình.



,



Không, thật ra ngay từ hai tháng trước, anh đã được xem là người đã kết hôn rồi.



Nhưng cho dù anh biết, anh sẽ cố ý không để tâm.




Lại nhìn bức hình minh họa trên những tờ báo kia.



Người phụ nữ họ Diêu đó không có chút sang trọng chững trạc nào như khi ở hôn lễ.



Áo da màu đen bó sát vào người. Nhìn trang sức kim loại phía trên chính là kiểu dáng phá cách.



Uốn éo cơ thể phóng đãng như vậy?



Lại còn để tay die,n; da.nlze.qu;ydo/nn của gã đàn ông kia đặt trên eo cô? (Lời tác giả: đây hoàn toàn là hiểu lầm, là vấn đề góc độ. Trên thực tế là người đàn ông giơ tay lên để khiêu vũ, nhìn giống như đặt trên eo Diêu Hữu Thiên.)



,



Còn có thêm cảnh thế này. Người đàn ông nghiêng mặt sang, giống hệt như muốn hôn môi Diêu Hữu Thiên.



Mà cô lại ngẩng đầu lên, vẻ mặt nghênh đón chờ đợi ——



(Lời tác giả: đây lại là hiểu lầm, đó là Thiên Thiên ngẩng đầu lên trong lúc khiêu vũ. Vẫn là vấn đề góc độ.)



Cố Thừa Diệu một liếc mười hàng, trí nhớ tuyệt vời.



Đã dùng thời gian nhanh nhất nhớ kỹ toàn bộ nội dung phía trên.



,



Mép tờ báo gần như sắp bị bóp nát trong tay anh.



Cố Thừa Diệu híp mắt nhìn những bức hình kia, còn có những tiêu đề làm chấn động lòng người, trong mắt hiện lên vẻ thâm độc.



Được, rất tốt. Đồ đàn bà chết tiệt, cô chọc tới tôi rồi.



"Diêu Hữu Thiên, cô thật to gan."



Ai cho cô ta quyền như vậy? Phóng đãng như thế để quyến rũ gã đàn ông khác?



Là ai cho cô ta lá gan đó, hoàn toàn không để anh vào mắt?



,



Diêu Hữu Thiên, Diêu Hữu Thiên. Cô, người phụ nữ đáng chết này.



Vo tờ báo trên tay thành cục, cực kỳ phẫn hận ném vào thùng rác.



Gần như Cố Thừa Diệu không ngồi yên được phút nào, đứng bật dậy, rời khỏi nhà như một cơn gió.