Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 23 : Khái niệm tình thương

Ngày đăng: 19:07 19/04/20


_Cái gì?Anh dám làm như vậy sao?



Cả căn phòng khách bị Anny và Ji làm náo động,tiếng hét của họ làm cả đám cau mày trừ hai con người đang thẩn thờ.



*Cộp*



Bảy cặp mắt ngồi ở phòng khách đâm đâm hướng về người vừa bước xuống,không ai khác ngoài gương mặt lãnh đạm đó.



Nhìn thẳng vào Shyz,ánh mắt Korean chậm lại,đúng vậy,anh thật sự đang ghen tỵ và cũng rất hận người chú họ này.



_Nè tên gây chuyện!Bạn tôi bị anh hại mà trở nên như vậy,bây giờ anh tính sao đây?



Anny cau mày,đi đến trước mặt anh quát lớn,EB thở dài đứng dậy,tiến về phía Anny kéo cô sang một bên.



_Em bình tĩnh một chút được không?



_Nhưng mà..



_Anh biết Angel là bạn thân của em,em lo lắng và muốn đòi lại công bằng là dĩ nhiên,nhưng mà..chúng ta tự để người trong cuộc giải quyết!



Anh khuyên ngăn,cô nhìn EB cứng họng,nếu để người trong cuộc giải quyết không biết khi nào mới xong!



Không gian rơi vào hỗn độn,mỗi người một góc đứng trưng mắt nhìn nhau.Đám người hầu cả mang nước ra cho Korean,cũng không dám.



*Cộp*



*Cộp*



Tiếng bước chân này..



_Khiết...Haizzzz!



Tám con người nhìn ra ngoài cửa lên tiếng rồi thở dài,người xuất hiện ngây ngô nhìn cả đám,cứ nghĩ anh sẽ được chào đón chứ!



_Mọi người làm sao vậy?



Anh hỏi,tám gương mặt im lặng phớt lờ câu hỏi của ai kia.



Cau mày,Anvert bước nhanh vào trong bếp.Nhìn đám người hầu đang run cầm cập,con người kia thở dài.



_Đưa nước đây! Các cô đúng là..



Giật lấy khay trên tay cô người hầu,Anvert cười cười bước ra phía phòng khách.



Gương mặt họ vẫn không thay đổi,chỉ có mặt anh là thay đổi liên hồi,vì đi từ khó coi đến cười gian xảo.



Đặt mạnh khay lên bàn,anh quan sát một lần nữa,cả đám vẫn không giật mình,cũng như không phản ứng gì khác.



_Nè..
_Tôi không cần phải hứa với anh!



Tự bao giờ mỗi câu nói kia điều khiến anh,đau lòng đến vậy?



Đồng Khiết Như! Em khiến anh càng không muốn rút lui!



...



*Trở về thực tại*



Cả đám nhìn nhau thở dài một cách mệt mỏi,đúng thật,một kẻ cứng đầu dù có bị thương sắp chết vẫn luôn nói là mình ổn đây mà.



_Ủa? Korean và Shyz đâu rồi?



Anny hoảng hốt nhìn quanh,không đúng cả Ken,Paul và Bin cũng không thấy.



_Bọn họ..không phải chứ?



Anvert hét lên,năm người còn lại nhìn nhau dở khóc dở cười.



______________________



*Cộp*



Dừng trước cửa hàng bán hoa,người con gái trong chiếc đầm trắng im lìm,ánh nắng chói chang vào buổi trưa làm nó phải đưa tay che mắt.



_Chắc chắn ba đang ở bên trong chờ mình!



Vừa mới quay mặt lại thì..



*Ào*



Một làn nước lạnh từ đâu khiến cả người nó ướt sũng,nhìn lại trên người đầy nước,cô gái nhỏ hướng mắt vào trong trừng mắt.



Chàng trai lạ nhìn nó cũng trợn tròn,tay buông vội vật gây án xuống,vẻ mặt đầy nghiêm trọng.



_Anh...



_Xin lỗi cô bé,em có làm sao không?



_Anh...



Nó vẫn cứng họng nhìn chằm chằm vào anh,còn ai kia chỉ biết gãi gãi đầu.



...



Chúc m.n đọc truyện vui vẻ!