Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 93 : Đã là nỗi lòng của anh

Ngày đăng: 19:08 19/04/20


-Anh hai! Lúc nãy khi dùng cơm. Hình như, em có vẻ thấy anh không được vui. Có phải là anh..



Chống hai tay lên lang cang, người con trai trước mặt EB khẽ thở dài. Anh cũng vì tiếng thở dài này, mà bất chợt im lặng. Nếu anh hỏi tiếp, thì câu trả lời sẽ thế nào đây? Rồi bước đến gần Addy hơn, anh đưa mắt theo hướng nhìn của anh trai mỉm cười. Hôm nay, trời nhiều sao hơn anh nghĩ. Cũng đã rất lâu, anh và Addy không có thói quen gần gũi như bây giờ. Một phần, là vì tính cách trầm lặng của ai kia.



-Nói đi, anh khó ưa lắm đúng không?



Đang yên đang lành thì Addy đột nhiên lên tiếng hỏi. Nghe xong, EB quay sang anh trai cau mày. Đến bây giờ, ông anh của anh mới nhận ra mình khó ưa sao?



-Àh, thật ra thì.. Diên Dục Luân trong mắt em, không khó ưa cho lắm! Nhưng mà cái tính cách của anh. Chính là nguyên nhân trọng điểm, khiến anh không có bạn gái đó!-Để hai tay trước ngực, EB nhướng mày, sau đó quay mặt về phía xa hít thở một hơi dài-Nhưng mà Addy này..-Giọng ai kia bỗng trầm đi khiến người bên cạnh có gì đó khó hiểu. Không phải lúc nãy, còn là một con người vui vẻ hay sao?



-Nói đi, anh vẫn đang nghe!



-Nếu như một ngày nào đó, em..



*RUNG.. RUNG.. RUNG*



-Khoan đã, anh có điện thoại!



Giọng của Addy và chuông điện thoại cắt ngang câu nói của EB. Quay lại nhìn anh trai, anh gật nhẹ đầu rồi bước sang phía khác. Bây giờ, có lẽ anh đừng nói thì tốt hơn.



_________________



*Cộp*



*Cộp*




...



Tiếng bước chân của ai đó cũng đúng lúc dừng ở bên ngoài cửa hàng cafe thú cưng của cô. Anh lặng lẽ quan sát Anny, sau đó khẽ cười nhạt:



“ Xin lỗi Anny! Anh không nghĩ, em lại có lúc yếu đuối như thế này. Đặt lòng tin vào một nửa của mình quá nhiều. Thì khi thất vọng, nỗi đau chắc chắn sẽ rất tăng đúng không? Đây, được gọi là nỗi lòng sao? ”



__________________



“ Cưỡng hôn mình xong rồi lại muốn bỏ chạy. Trên đời này, có chuyện dễ dàng như vậy sao? ”



Đứng ngắm mình trước gương, ai kia bỗng đưa tay sờ lên má rồi cau mày. Sao lúc này, gương mặt anh lại đỏ đến vậy? Là ngại ngùng và e thẹn khi được nó hôn sao? Nhưng không đúng! Không phải, anh đã từng hôn nó rất nhiều lần mà không biết ngại sao? Chết tiệt! Rốt cuộc lại cảm giác này là gì?



-Đồng Khiết Như! Em nhất định phải chịu trách nhiệm với nụ hôn này!-Nhấn mạnh rồi, anh nhanh chóng quay người bỏ đi. Nhưng khi anh vừa quay đầu trở lại phía sau, thì cũng là lúc anh đối diện khuôn mặt điềm tĩnh của Shyz. Nhìn Shyz, Korean cười nhẹ một tiếng-Có việc sao?-Anh hỏi, giọng điệu có chút hờ hững. Đối diện khuôn mặt có gì đo đỏ của cháu trai, Shyz khó xử gật đầu:



-Chú nghe nói, ba cháu muốn cháu kết hôn mà phải không?



-Phải thì đã sao? Không phải thì đã sao?



-Không sao hết! Chỉ là..



-Chỉ là.. Chú đang thất vọng, vì cháu đã hủy bỏ hôn sự kia chỉ vì một người. Cả đời này, người mà hai chúng ta cùng theo đuổi. Lại chỉ có thể là một người. Cho nên, là chú không cam tâm. Hoàn toàn không cam tâm có đúng không?-Lời lẽ hóc búa như gì đó đâm thẳng vào tim Shyz. Phải. Anh chưa nghĩ, bản thân anh lại không cam tâm đến thế này-Cơ hội chỉ có một. Cũng như kiếp này đã định sẵn. Một người, không thể có mặt trong một trái tim đầy tổn thương và bị sỉ nhục đến hai lần. Đó cũng là lý do duy nhất, buộc chú chỉ có thể lùi chứ không thể tiến. Sau này Khiết Như, hãy để cháu chăm sóc đi!-Nói rồi, anh nhanh chóng lướt qua Shyz. Xiết chặt hai nắm tay, Shyz đau đớn quay mặt về phía khác:



-Khiết Như! Nói đi, anh phải làm sao đây mới đúng đây?