Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 95 : Cọc đi tìm trâu hay trâu đi tìm cọc? + tin anh một lần nữa có được không?

Ngày đăng: 19:08 19/04/20


Không hổ danh là ngốc. Mau lên, theo tôi về nhà đi!



Giọng nói này..



Sau khi nghe được giọng nói quen thuộc truyền thẳng vào nơi tai, nó theo thói quen liền nhanh chóng quay mặt lại phía sau. Nhìn thấy người con trai đang cầm chặt chiếc ô màu đen trong tay, cô gái nhỏ trước mặt anh mỉm cười. Dù trời mưa rất to, nhưng anh ta vẫn tìm ra nó sao? Nó phải là cảm kích anh, hay thật sự cho rằng anh là một tên đeo bám tài giỏi?



-Korean!



Rồi buông vội chiếc ô trong tay ra, nó như một con thiêu thân tự động chạy đến ôm chặt người đối diện. Bây giờ, nó thật sự rất rất sợ. Nếu như người nó ôm chặt hôm nay không phải là Korean thì sẽ thế nào đây?



Trầm ngâm nhìn xuống cô bé vì sợ hãi mà ôm chầm lấy mình, anh cười:



-Ừm. Bây giờ, là cọc đi tìm trâu sao? Hay phải nói, là trâu đi tìm cọc nhỉ?-Anh hỏi, giọng điệu có chút đâm chọt. Sau đó, di chuyển bàn tay rắn chắc của mình lên tóc nó, rồi vuốt nhẹ-Em có còn nhớ cái khung cảnh ảm đạm này không? Cái thời điểm của vài tháng trước đó. Cũng là dưới cơn mưa tầm tã giống như ngày hôm nay. Và lúc đó, đã có một cô bé đâm thẳng vào người tôi. Nhưng mà cô bé ấy của ngày hôm nay, lại là chủ động ôm lấy tôi. Em nói xem, đó được gọi là gì vậy? Hả?-Anh tiếp tục hỏi. Nghe người con trai kia hỏi xong, nó cũng giống như lúc đó buông anh ra rồi lùi lại phía sau. Đưa đôi mắt bối rối nhìn vào Korean, nó đâm ra ngượng ngùng. 



Ai muốn ôm anh ta chứ! Còn nói cái gì cọc đi tìm trâu hay trâu đi tìm cọc đến khó nghe như vậy. Chỉ vì nó sợ, cho nên mới ôm anh ta thôi.



-Tôi.. 



*Hắc xì*



Đứng quan sát điệu bộ xoa mũi của ai kia, anh không kiềm được bật cười. Sau đó, di chuyển đến gần hơn với nó một chút, rồi xòe vội bàn tay ra nhướng mày:



-Không muốn bệnh ngày một nặng hơn, thì mau nắm lấy tay tôi đi. Nếu không, tôi sẽ bỏ em ở đây dầm mưa đến sáng đó!



Anh cảnh cáo. Nhìn anh, nó sợ sệt gật đầu:



-Ừm. Tôi sẽ theo anh về nhà mà!



Nói xong, nó từ từ đặt nhẹ bàn tay mình vào tay người con trai kia. Xiết chặt bàn tay nó hơn, anh gian manh kéo cô bé trước mặt về phía mình. Đột ngột áp gương mặt vào người Korean, nó trợn mắt:




-Tại sao lại ra nông nỗi này chứ? Rõ ràng mọi chuyện không phải như vậy mà thiếu gia!



_________________



-Ah! Mình cắt trúng tay rồi!



Nó lẩm bẩm rồi nhìn vào ngón tay đang chảy máu cau mày. Lần đầu tiên nó muốn tự xuống bếp nấu ăn. Nhưng mà không ngờ, cả việc thái cà chua nó cũng để bị cắt trúng nữa. Không lẽ cả đời này, nó không thể tự mình nấu ăn hay sao?



-Khiết Như! Em có sao không vậy?



“ Shyz sao? ”



Nhận ra giọng của anh, nó nhanh chóng quay người lại. Nhìn anh, nó lắc đầu, sau đó đưa ngón tay đang bị thương ra sau lưng:



-Em không có sao hết! Nhưng mà Shyz, sao anh lại đến đây vậy? Bệnh của ba anh, ông ấy khỏe rồi sao?



Nó hỏi. Nghe thấy những lời quan tâm kia, anh tự khắc cười trừ. Người từng khiến nó ra nông nỗi này, vậy mà nó vẫn còn quan tâm hỏi han ông sao? Rồi tiến gần đến nó, anh đưa tay cầm lấy cánh tay đang bị thương của nó ra cau mày:



-Sao lại dối anh là không sao? Tay của em bị thương rồi kìa. Mọi người và Korean đâu hết rồi hả? Sao lại để em một mình xuống bếp tự xoay sở chứ? Em có biết nấu ăn cũng là một chuyện rất nguy hiểm hay không?



Nó chưa kịp hoàn hồn, thì ai kia đã một phen xối xả. Quan sát gương mặt giận dữ của Shyz, nó sụt sùi:



-Sao anh lại mắng em?



Nó hỏi, giọng có chút run. Cười tươi, Shyz đưa tay kéo nhẹ người con gái kia vào lòng mình. Sau đó, di chuyển làn môi mình lên mái tóc nó kiss nhẹ. Rồi dần dần cúi mặt đến gần nơi tai nó:



-Khiết Như! Nghe anh nói đi có được không vậy? Anh không phải là muốn mắng em. Mà thật sự, anh rất đau lòng khi nhìn thấy em bị thương em có biết hay không? Ba anh không sao! Nhưng người có sao là anh đây này. Anh mất chín năm để chờ đợi em, vì anh không muốn thanh xuân của mình quá nhạt nhẽo khi không được ở bên cạnh người con gái mình thích. Những thứ anh nợ em, anh cũng sẽ bù đắp lại tất cả. Chỉ cần, em tin anh một lần có được không? Tin anh một lần nữa có được không?