Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 43 : Lẻn vào phòng

Ngày đăng: 12:24 18/04/20


" Chị đang ở đâu? "



"..."



" Đã gặp rồi "



"..."



" Không tính nói ra sao? "



"..."



" Được. Lát gặp "



Khánh Anh vừa dứt lời thì cúp máy đặt lên bàn, tựa lừng vào ghế, hắn đưa tay lên day day hai thái dương. Sau đó đẩy ghế đứng dậy mở cửa vào phòng đối diện nhưng chẳng có ai.



" Đi đâu rồi? " - Hắn lẩm bẩm rồi kéo cửa lại đi sang phòng bên cạnh.



Vừa tới trước cửa, tiếng hét của Khánh An làm hắn giật bắn chạy nhanh vào phòng:



" Camella, sao thế? "



" Ơ anh hai " - trên tay Khánh An vẫn còn cầm búp bê đưa lên gãi gãi mũi, ngẩng đầu ngơ ngác nhìn Khánh Anh. An Vy cũng ngẩn người nhìn hắn vì hắn mở cửa gấp nên tiếng động lớn làm hai chị em nó giật mình. Nhìn thấy đôi mắt không hiểu chuyện gì của hắn, nó mới lên tiếng:



" Chơi đồ hàng thôi mà, gì mà căng thẳng vậy? "



Khánh Anh bây giờ mới nhìn lại hiện trường, trên giường Khánh An tùm lum đồ nhựa. Hắn khẽ thở ra một cái rồi bước hẳn vào phòng khích bác nói:



" Cô còn bé quá nhỉ? " 



An Vy nghe xong lườm hắn một cái. Khánh An chạy lại mép giường ôm lấy cổ Khánh Anh:



" Anh hai, công chúa vừa bị té xuống nước, hoàng tử đã cứu công chúa đó "



Hắn nghe Khánh An nói mà đầu óc choáng váng. Tiếng hét vừa nãy là tiếng hét rơi xuống hồ của Khánh An đó sao? Hai chị em nhà này xem phim cổ tích lắm giờ bị nhiễm rồi sao? Hắn muốn khóc ròng trong lòng, để em gái ở gần nó đúng là không an toàn mà. Nhéo mũi Khánh An một cái, rồi Khánh Anh bế cô bé lên:



" Camella ngoan, bây giờ chị Rain phải học bài. Camella qua phòng bà nội chơi nhé "



" Vâng ạ " - Khánh An ngoan ngoãn hôn má Khánh Anh. Khánh Anh cười đặt cô bé xuống, cô bé liền nhón chân hôn má An Vy đang ngồi trên giường cúi xuống cười. Sau đó lon ton chạy đi.



" Còn nhìn nữa, đi học thôi " - Khánh Anh quát nhẹ nó một cái, nó quay lại lườm Khánh Anh rồi vùng vằng đi ra khỏi phòng. Khánh Anh bật cười nhìn theo rồi đi ra kéo cửa lại. 



" Tôi ngồi ở đâu? " - An Vy ôm sách vở vào phòng hắn, nhìn thấy hắn đang chăm chú học bài rồi nhìn quanh chẳng có cái ghế nào liền hỏi.



" Chiếc ghế lù lù đó mà không thấy à? " - Khánh Anh vẫn cúi đầu học chả buồn nhìn lên.




" Cười gì? Thả tôi ra "



Hắn chúi đầu về phía trước sát mặt nó nói làm nó giật bắn lên



" Có thật cô vào đây chỉ có một mục đích đó không? Nửa đêm nửa hôm vào phòng con trai chỉ để TRỘM cuốn tập thôi à? Hay cô có ý gì với tôi đúng không? "



Hắn nói ào ào còn nhấn nhá làm nó xấu hổ phát khóc, tay hắn vẫn đang ôm chặt lấy eo nó làm nó không thể quay ngang quay dọc đành lên tiếng:



" Cần cù bù thông minh "



Nó nói như mếu. Hắn cảm nhận được thì cũng không muốn làm khó nó nữa đành lưu luyến buông nó ra.



Chỉ đợi có thế nó liền bật dậy khỏi người hắn để chạy đi.



" Khoan đã " - Hắn ngồi nhanh dậy cầm lấy tay nó kéo đến bàn học



" Gì nữa? " - nó mếu máo nói biết ngay hắn sẽ không tha cho nó dễ dàng như vậy mà



Hắn bật đèn học lên, gương mặt ửng đỏ của nó cũng bị rọi rất rõ nét. Hắn nhìn mà chỉ biết cố nín cười nhặt đống vở bị nó quẳng trên sàn lên rồi lấy cuốn tập bỏ ngay ngắn trên bàn đưa cho nó:



" Đây mới là cuốn tập hóa "



" Không cần " - An Vy thẹn quá hóa giận quát nhẹ hắn rồi quay đi



Khánh Anh vội giữ tay kéo nó lại đặt cuốn tập lên tay nó:



" Cô Chi đã giao nhiệm vụ cho tôi kèm cô, cô mà không làm được ai gánh tội? "



" Vậy là cậu năn nỉ tôi cầm đấy nhé " - An Vy hắng giọng một cái rồi cầm lấy cuốn tập 



Khánh Anh gật gật đầu nhìn nó nói:



" Chứ sao nữa. Năn nỉ cô đấy, nhớ chép đầy đủ. Cô còn là hôn thê của tôi, tôi không muốn mất mặt "



" Nè " - An Vy tức giận quay lại lườm hắn quát. Biết ngay hắn chả tốt đẹp gì mà. 



Nhìn thấy điệu bộ của nó hắn bật cười xoa xoa đầu nó rồi đẩy nó ra khỏi phòng:



" Muộn rồi, học nhanh còn ngủ "



Vừa ra khỏi phòng hắn nó đã chạy ào về phòng nó đóng sầm cửa lại trèo lên giường trùm chăn lại. Nó nói mà như muốn hét lên " Rain ơi là Rain. Dù mày có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không hết xấu hổ "



Hắn đứng ngoài cửa nó bật cười, chỉ giỏi chế lời người ta thôi. Đáng yêu thật. Vừa nãy hắn về đã muốn đưa qua cho nó nhưng Khánh An đã lao ra ôm lấy hắn đòi ngủ với anh trai nên hắn đành để cuốn tập trên bàn cho nó. Chuyện bé gì vào tay nó cũng đều thành đại sự. Hắn cười nhẹ rồi quay về phòng ôm Khánh An ngủ.