[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1313 : Điểm kinh nghiệm. (1)

Ngày đăng: 05:08 22/08/19

Ngão Thiết Thú không có chút báo trước nào, mở miệng gầm hét rồi xông thẳng về phía trước. Một đạo sóng xung kích bỗng nhiên xuất hiện trong nháy mắt đã xung kích lên trên đại trận của địch nhân. Chiến hoàn của các binh sĩ ở phía trước tức thì sụp đổ, Ngão Thiết Thú còn chưa có thi triển ra toàn lực. Thế nhưng các chiến sĩ đã ngưng kết ra sáu đạo chiến hoàn đã bị một tiếng rống của nó làm cho chết bất đắc kỳ tử. Bản thân Ngão Thiết Thú cũng có chút mơ hồ. Lúc này Tô Kính dùng thần thức khống chế thì nó mới nhớ tới phía sau mình còn có bốn vạn đạo binh đang cung cấp lực lượng. Mà bên đối phương mới chỉ có hơn một vạn người, so sánh người nhiều thì bên hắn còn không có chịu thiết. Trong lòng mấy Thần quan ở trên chiến xa tự nhủ không tốt, thế nhưng lúc này cũng đã chậm. Ngão Thiết Thú của Tô Kính tăng tốc, đụng vào trong trong đại trận vạn người kia. Trường đao của Tô Kính giao thoa, đao mang kéo dài ra, cắt một cái. Chỉ thấy hơn hai ngàn người ở phía trước, dưới một kích này của hắn lập tức bị chém ra làm hai khúc. Trường đao của Tô Kính lần nữa vung vẩy, lại lần nữa có hơn hai ngàn người chết. Toàn bộ các Thần quan ở trên chiến xa trợn tròn mắt. Giết chóc như vậy, bọn họ căn bản chưa từng nhìn thấy, chỉ nghe nói ở trong chiến tranh của Thần quốc sẽ có tình huống giết chóc hàng loạt. Dưới một kích chính là mấy vạn người bỏ mạng. Nhưng nơi này là Nhân Gian giới, Tô Kính công kích hai lần đã giết gần năm ngàn người, lại năm ngàn tinh nhuệ được gia trì chiến hoàn lên trên thân thể. - Hắn không thể kéo dài được quá lâu! Một Thần Quan ra sức hô, ở trong chiến xa liều mạng đánh ra Thần Thuật, kích thích trận pháp. Quang mang trên chiến xa vốn ảm đạm không thôi, lập tức lóng lánh không thôi. Tô Kính đã đi tới trước chiến xa, song đao đung đưa, kết hợp thành một cỗ, ngay sau đó Ngão Thiết Thú lại lần nữa gầm thét một tiếng, đám người Vô Ưu công chúa lập tức nhìn thấy, trường đao của Tô Mộ lập tức xuyên qua chiến xa. Lập tức, cả chiến xa từ đó bị chia ra làm hai nửa. Trong bốn vạn đạo binh, có ít nhất hơn ba ngàn người cầm trường đao trong tay. Thế nhưng trong nháy mắt đã gãy lìa. Một đao kia của Tô Kính vô cùng thần diệu, đám người Vô Ưu công chúa cũng không biết hắn làm như thế nào mà mượn lực lượng của đạo binh lại có thể phá vỡ được chiến xa của địch nhân. Vô Ưu công chúa càng cảm nhận được rất rõ ràng, chân khí của Tô Kính không có tiêu hao bao nhiêu. Chỉ tương đương với lúc phóng ra một đạo thuật cao cấp mà thôi. Ngay cả Kỳ Lân đan mà nàng đã chuẩn bị xong cũng đều được thu về, không có đánh ra. Những đao binh đã bị chặt đứt trường đao kia vứt bỏ vũ khí, lại lấy ra một thanh từ trong hộp đao. Chỉ trong thời gian một hô hấp, trận hình của cả đạo bnh lại một lần nữa đều nhịp. Lúc này Vô Ưu công chúa mới nhìn ra được, công kích của Tô Kính vẫn còn có chút sơ hở. Chỉ bất quá địch nhân không có mạnh mẽ như vậy, lúc này mới tạo thành hiệu quả như vậy. Sau khi đánh ra một đạo công kích này, lực lượng của đạo binh sẽ không có cách nào đều nhịp được. Nói cho cùng, là vũ khí trong tay của đạo binh chưa đủ cường đại. Hơn ba ngàn chiến đao trên tay đã bị tổn hại, đã ảnh hưởng đến trận hình của đạo binh. Mà nếu như Tô Kính đủ cường đại mà nói, hắn có thể duy trì được những vũ khí này, tự nhiên sẽ có thể thừa nhận được thêm nhiều áp lực hơn. Khiến cho lực lượng của đạo binh có thể thả ra một cách càng thêm tự nhiên, đồng thời cũng càng thêm mãnh liệt Lúc này Tô Kính cũng có chút cảm khái, nếu để cho sư phụ tới đánh ra kỹ năng này, như vậy cũng sẽ không có một chút sơ hở nào. Sư phụ đã có Bạch Hổ nguyên thai, ngay cả khí tức cũng có thể thừa nhận được lực lượng cắn trả. Mà hắn lại phải dựa vào vũ khí đạo binh để giảm bớt lực lượng. Hơn ba ngàn chiến đao đều bị hủy diệt dưới một kích này. Thoạt nhìn, bản thân hắn cũng nên ngưng kết ra Bạch Hổ nguyên thai, nếu không mà nói, một khi gặp phải địch nhân cường đại, sẽ bởi vì sơ hở quá nhiều mà mất mạng. Nếu như tu thành Bạch Hổ luân mà nói, luyện khí sĩ cảnh giới ngang hàng với hắn cũng không phải là đối thủ của hắn. Không trách được năm đó đạo môn lại chèn ép binh gia, bực lực sát thương này quả thực rất là đáng sợ. Một đao chém xuống, cái gì cũng hóa thành phấn vụn. Mà bản thân hắn còn phải nhờ một chút lực lượng của Ngão Thiết Thú, tạo ra một chút sơ hở nhỏ bé thì mới có thể chém iết được gọn gàng linh hoạt như thế. Nếu như không có Ngão Thiết Thú, như vậy hắn phải mượn mấy chiến xa để chế tạo ra mấy Cự Nhân chân chính, lại dùng lực lượng của đất đai để làm ảnh hưởng tới địch nhân. Khi đó hiệu quả cũng sẽ không kém nhiều. Trong lòng Tô Kính điểm qua mấy phương án, sau đó trường đao lại chém xuống một cái, đao khí bắn ra. Địch nhân ở phía trước đã hoàn toàn sụp đổ. Đối mặt với hơn ba ngàn người đã tán loạn, Tô Kính lập tức quát lên một tiếng: - Chém! Bốn vạn đạo binh rất là đều nhịp, trường đao chỉ về phía trước rồi đột nhiên vỗ xuống. Những đao khí do trường đao này chém ra, dưới sự khống chế của Tô Kính, lập tức bao phủ hơn ba ngàn người còn dư lại. Lại quay đầu nhìn lại, ở chung quanh Tô Kính lúc này, tất cả đã là thi thể. Chỉ còn lại một mảnh đất trống khổng lồ. Trên chiến trường, trong khoảng thời gian ngắn đã trở nên có chút yên tĩnh! Vô luận là bên Tô Kính này hay là bên Hắc Mạn đế quốc cũng đã bị loại phương thức giết địch này của Tô Kính làm cho kinh hãi. Bên này là trận hình một vạn người đều được gia trì chiến hoàn, tất cả đều là binh sĩ tinh nhuệ. Mà chiến xao ử trong trận, bản thân đều là vũ khí chiến tranh do Thần Miếu luyện chế mà thành. Không nói tới chuyện một đao hủy diệt, bốn Thần quan cường đại ở trong chiến xa cũng không có lực lượng phản kích, lập tức hóa thành một đống thịt vụn. Vô Ưu công chúa nghĩ thầm, đây là lực lượng binh gia hay sao? Ghi chép trong thư tịch quả nhiên là không có gạt người. Năm đó đạo môn tốn vô số giá lớn thì mới có thể tiêu diệt được hết binh gia. Chẳng lẽ binh gia lại muốn quật khởi hay sao? Tô Kính như vậy còn không coi vào đâu, Lâm Hoành Sơn thì sao chứ? Phụ thân quả thực có thể khống chế được hay sao? Thực lực của Lâm Hoành Sơn còn hơn xa Tô Kính, nếu như Lâm Hoành Sơn có đạo binh như vậy, nếu như lại mưu đồ bất chính mà nói. Phải tốn bao nhiêu nhân lực thì mới có thể tiêu diệt được cơ chứ?