[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1314 : Điểm kinh nghiệm. (2)

Ngày đăng: 05:08 22/08/19

Hắc, sao nàng lại nghĩ nhiều như vậy cơ chứ? Lâm Hoành Sơn là sư phụ của Tô Kính a. Nếu như Lâm Hoành Sơn xảy ra chuyện, bản thân nàng cũng không trốn thoát khỏi liên quan, tự nhiên sẽ có người mượn chuyện này để công kích tự nàng, công kích Tô Kính. Khi đó làm gì còn có đường lui cho hai phu thê các nàng được chứ? Con mẹ nó! Trong lòng Vô Ưu công chúa không khỏi thốt ra một câu thô tục. Ngão Thiết Thú xoay người, chân giẫm lên bên trên thi thể, vọt tới một phương hướng khác. Bốn vạn đạo binh địa ngục kia cũng đi theo Tô Kính, xông về một phương hướng khác. Trên phương hướng này có sáu đại kỳ hơn ngàn người đang truy kích Tô Kính. Tô Kính từ bên cạnh xông tới, trực tiếp đem sáu ngàn người này chặt đứt. Mà hai ngàn người ở giữa lập tức bêu đầu trong nháy mắt. Hắn làm như vậy là bởi vì muốn tiết kiệm sức, nếu như chém eo mà nói, lực lượng phản chấn sẽ càng lớn hơn một chút. Hơn hai ngàn binh lính, đầu bay lên, trong cổ phun ra máu tươi, tương đối chỉnh tề, giống như là một con suối phun mạnh mẽ, huyết quang ngập trời. Ở phía sau Tô Kính, huyễn ảnh Bạch Hổ kia đã có chút thực chất hóa. Phen giết chóc này đã khiến cho tâm pháp binh gia của hắn có chút tiến cảnh. Vốn Tô Kính rất khó để ngưng kết ra Bạch Hổ nguyên thai. Thế nhưng hiện tại hắn đã có một loại dự cảm, nếu như trong chiến tranh lần này mà hắn xử lý được tất cả địch nhân mà nói. Như vậy nhất định Bạch Hổ nguyên thai sẽ có thể thành hình được. Không trách vô luận cường giả binh gia có đị vị cao bao nhiêu cũng đều thích tự mình ra chiến trường, xung phong liều chết. Ở trên chiến trường giết người để tu hành, quả thực là thần tốc. Mà bản thân hắn có lục đạo thần giám, sát khí do Bạch Hổ tạo thành, trải qua lục đạo thần giám chải chuốt đã không có cách nào làm cho bản thân hắn điên cuồng lên. Các đệ tử binh gia bình thường, nếu giết chóc như vậy, nhất định sẽ phải tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục. Nhiều tia sát khí chiến trường xông vào bên trong lục đạo thần giám. Khi tiến vào thức hải của hắn đã hóa làm một đạo thần văn binh gia. Những thần văn binh gia này chồng chất lên nhau, lại chỉnh hợp lại. Mấy trăm đạo thần văn ngưng kết ra làm một cái, tạo thành một vòng tuần hoàn. Tô Kính biết, cuối cùng những thần văn này sẽ ngưng kết ra bảy đạo. Phương pháp binh gia Thất Sát, ở trong Thần Đạo cũng coi như là có chút lực lượng cường hãn. Mà pháp quyết binh gia Thất Sát là một trong các cơ sở của Bạch Hổ vương tọa. Chờ bảy đạo thần văn này ngưng kết ra, bản thân hắn đã có thể ngưng kết ra thần luật của binh gia. Thần luật của Binh gia là Thần Thuật chân chính. Nếu như có thần luật của binh gia mà nói, chiến tranh ở phàm trần, địch nhân có bao nhiêu thì cũng đã không còn ảnh hưởng tới vấn đề chiến cuộc được nữa. Chỉ có cường giả đủ cường đại thì mới có thể ngăn cản được cước bộ của mình. Phàm nhân bình thường, ở dưới thần luật, ngay cả năng lực động thủ cũng không có, huống chi còn là phản kháng. Một khi thần luật của Binh gia đại thành, có thể sáng kiến ra đạo tràng binh gia. Mà đạo tràng của binh gia lại ngưng kết ra Thiên Thư binh gia. Tu luyện xong bốn thứ này thì mới có thể ngưng kết ra Bạch Hổ vương tọa. Thì ra là như vậy, khi bản thân nhìn về phía địch nhân trong lòng sẽ sinh ra cảm giác vui mừng. Thế nhưng chính bởi vì nguyên nhân này cho nên những người không phải là địch nhân này chính là kinh nghiệm a! Trong lòng Tô Kính tự động tạo thành một loạt phương hướng tu luyện. Những thứ này, trong điển tịch binh gia cũng không nói rõ lắm. Trên thực tế, phương pháp tu luyện của mỗi Bạch Hổ vương tọa đều khác biệt với nhau. Mỗi người, sau khi đạt tới loại cảnh giới này cũng sẽ có phương pháp luyện chế đặc biệt. Bạch Hổ vương tọa, bản thân đã là thể hiện của quy tắc, mà không phải là trang bị. Sau khi Tô Kính hiểu ra, cũng không có bất kỳ băn khoăn nào nữa. Hắn lập tức thay đổi phương hướng, triển khai xung kích về phía nơi địch nhân dầy đặc nhất. Mặc cho quân đội của Hắc Mạn đế quốc kia có bao nhiêu, cũng chịu không được hắn xung kích như vậy. Một động tác đã có hơn hai ngàn người bị chém đầu, gặp phải chiến xa có cường địch phụ trợ, Tô Kính sẽ để cho Ngão Thiết Thú đánh ra năng lực thiên phú, làm hồn phách của đối phương kinh sợ. Sáng tạo ra cho hắn một cơ hội công kích. Thế công của Hắc Mạn đế quốc nhất thời bị trì hoãn, làm chậm lại, trong không trung, Phù Không chiến hạm nắm lấy cơ hội, lập tức như tằm ăn rỗi từng chút một binh lực của đối phương. Liên quân của Hắc Mạn đế quốc không có bất kỳ biện pháp nào, bọn họ căn bản cũng không có dự liệu được lại có địch nhân như vậy. Lại dùng phương thức nhanh chóng như thế để tiến hành giết chóc. Những Thần Miếu có thể di chuyển kia, tốc độ không thể nào tăng lên được. Mà nếu như Thần Miếu không tới mà nói, nhất định sẽ không có cách nào áp chế được Tô Kính. Kết quả bết bát nhất chính là, trong quá trình Thần Miếu di chuyển, nhất định sẽ không có cách nào cung cấp sự trợ giúp cho quân đội. Chỉ có thể không ngừng đánh ra, triệu hoán quân đội đến mà thôi. Mà khác với suy nghĩ của đám người Tô Kính, quân đội được triệu hoán tới cũng có hạn chế số lượng. Nếu như chờ Thần Miếu nhích tới gần Tô Kính, đoán chừng Tô Kính sẽ giết sạch binh sĩ mà bọn họ triệu hoán tới đây. Bất đắc dĩ, các Thần quan hạ lệnh, tất cả quân đội không cần phải dựa theo kế hoạch trước đó mà đẩy mạnh, mà là triệt lui về phía sau. Mệnh lệnh này trực tiếp lấy mạng những binh lính này. Các binh lính ở phía sau vẫn còn đang được triệu hoán ra, binh sĩ ở phía trước lại lùi về phía sau. Trận hình vốn ngăn cách vô cùng hợp lý, nhất thời lại trở nên chồng chất. Tô Kính có chút bất đắc dĩ, lúc này hắn còn có thể nói được gì nữa chứ? Ngũ Hành đại pháo đang đợi lệnh ở phía xa lập tức phát động công kích. Lần này, Ngũ Hành đại pháo còn phối hợp với Tiểu Ngũ Hành pháo để tiến hành công kích. Dưới công kích của Ngũ Hành đại pháo bao phủ, mấy chục vạn quân địch đã hóa thành tro bụi. Số lượng binh sĩ chung quanh bị xung kích cũng có hơn bốn mươi vạn. Những binh lính này chính là mục tiêu truy kích của Tiểu Ngũ Hành pháo và Kim Chúc phong bạo. Bị năng lượng cuồng bạo đánh bay ra ngoài. Các binh sĩ của Hắc Mạn đế quốc ở trong trạng thái mơ hồ bị Kim Chúc phong bạo đánh cho tứ tung. Từng mảnh đất đai lập tức bị vô số mũi tên kim loại bao trùm.