[Dịch] Hồng Liên Bảo Giám
Chương 934 : Từ Đường (hạ) (2)
Ngày đăng: 05:04 22/08/19
Thần Vực lại vô cùng phức tạp, loại cảm xúc làm cho người ta không đành lòng này cũng là do Thần Vực kia mang đến. Nữ tử thấp bé kia, hoặc nói là một nữ thần là một trong những tổ tiên của thôn này, thủ hộ thôn xóm. Không biết đã được tế tự không biết bao nhiêu năm mà trở thành thần linh.
Khi còn sống, nàng chính là một Chu Nho, đồng thời cũng là một người có trí tuệ vô cùng, có thể thuyết phục rất nhiều người tàn bạo và vô lễ. Thế cho nên mới sẽ trở thành trưởng lão trong thôn, sau khi chết mới có thể được tế tự. Nàng thân là một người bình thường, có thể có được loại đãi ngộ này, ở trên hòn đảo này cũng coi như là một chuyện rất là hiếm thấy.
Chỉ là Thần Vực của nàng đối với Cơ Vô Song mà nói, chính là chuyện nực cười. Ngươi đáng thương thì sao chứ? Ngươi thoạt nhìn nhỏ yếu thì thế nào chứ? Ở trong thiên nhiên, yêu thú sẽ đặc biệt chọn lựa loại mục tiêu này để hạ thủ. Xã hội loài người bảo vệ kẻ yếu, đây là quan niệm đạo đức tạo thành cho một xã hội chỉnh thể.
Một kẻ yếu, coi như không thể đi ra chiến trường thì cũng có thể làm ra cống hiến ở trong xã hội. Thế giới loài người chỉnh thể phải bảo vệ cho đối với kẻ yếu, cho nên mới có thể tăng lực lượng lên cho nhân loại.
Cơ Vô Song là ai chứ? Nàng là người đã từng ngụy trang mình thành thần linh, thống trị một bán vị diện. Xã hội loài người muôn màu vô cùng, ở trong mắt nàng rất là quen thuộc. Muốn dựa vào tư duy tập quán để làm ảnh hưởng tới nàng đây là chuyện vô cùng ngu xuẩn.
Xích Kim Song Lôi Pháp mà Cơ Vô Song tích góp từng chút một đã lâu lập tức đánh nát nửa người của nữ thần thấp bé này, bởi vì mất đi thần vị cho nên đại bộ phận lực lượng của nàng đã bị Địa Ngục Tà Thần tước đoạt. Nữ thần này thậm chí còn chưa kịp nói một câu thì đã bị đánh nát.
Lôi pháp, từ trước tới nay đều đều là thủ đoạn hữu hiệu nhất của Luyện Khí sĩ khi đối phó với thần linh, cho dù là lôi thần, nắm giữ một chút quy tắc sấm sét. Khi đối mặt với lôi pháp của Luyện Khí sĩ thì cũng phải nhượng bộ lui binh.
Giống như một thợ điện vậy, không thể nào bị điện cao thế điện giật chết vậy, Lôi Thần… Tuy rằng có thần vị, thế nhưng bản thân cũng sẽ sấm sét.
Cơ Vô Song một lần tiêu diệt được nữ thần này, trong lòng cũng không có quá mức nhẹ nhõm. Bởi vì trên cái giá kia vẫn còn có linh vị, từ phía trên đi xuống ước chừng còn có ba mươi lăm thần linh nữa.
Những Bán thần này, sau khi bị tước đoạt thần vị hoàn toàn không có cách nào rời khỏi Từ Đường này. Sự hiện hữu của bọn hắn sẽ kéo dài, cung cấp lực lượng không ngừng cho Tà Thần. Đây cũng là nguyên nhân mà tại sao Tà Thần lại không có tiêu diệt bọn hắn.
Đây là một ít thần linh sa đọa, tín ngưỡng của bọn họ vượt xa tín ngưỡng của nhân loại. Tà Thần giữ lại bọn hắn cũng giống như là nuôi dưỡng súc vật vậy, muốn từ từ ép khô bọn họ.
Đối mặt với địch nhân cường đại, vô luận là nhân loại, hay là thần linh, trong đó đều có một loại tồn tại. Đó là không muốn chết, đồng thời cũng không dám phản kháng, nguyện ý làm trâu ngựa để kéo dài hơi tàn. Cho dù biết rõ sẽ không có kết quả tốt thì cũng không có dũng khí để đối mặt.
Trong đầu Cơ Vô Song nghĩ tới lời nói của Tô Kính. Lời này không phải là châm chọc nàng, nếu như ban đầu Tô Kính dùng tính mạng để uy hiếp nàng. Khi đó nàng thà rằng cá chết lưới rách thì cũng sẽ không phục tùng Tô Kính.
Tô Kính và nàng ký kết Lục thư cũng có kỳ hạn, đây cũng là điều kiện tiên quyết để nàng quy thuận đối phương.
Tô Kính nói với Cơ Vô Song những lời này cũng là bởi vì đám Bán thần ở trước mắt này. Bởi vì sớm muộn gì các Luyện Khí sĩ cũng sẽ phải đối mặt với loại Tà Thần này. Bọn họ vốn là chính thần của Thần Châu thế giới, cho dù thần vị có thấp thì cũng không nên đi làm chó săn của Tà Thần a.
Bởi vì sau khi nhượng bộ Tà Thần, bọn họ sẽ không còn năng lực che chở cho con dân được nữa.
Dưới chân của Cơ Vô Song có tiếng sấm chấn động, thân hình đã hạ xuống mặt đất. Một lần bắt được một đám Bán thần ở phía trước, lại đưa vào trong miệng, nuốt những Bán thần kia vào trong bụng.
Hơn ba mươi Bán thần phía sau bị làm cho sợ hãi đến mức vội vàng lui về phía sau. Thế nhưng bọn họ chỉ là thần thể, căn bản không có cách nào rời khỏi được cái Từ Đường này a.
Cơ Vô Song vừa mới hạ thủ thì đã nghe thấy Tô Kính truyền âm cho nàng:
- Tất cả đều là của ngươi, giữ lại thần mạch dưới đất để cho ta hấp thu là được.
Cơ Vô Song không nghĩ tới địch nhân lại yếu đuổi như vậy, nàng không có liên tục công kích chính là bởi vì nàng nghĩ tới những Bán thần này là chiến lợi phẩm, có lẽ Tô Kính sẽ cần. Mà Tô Kính lúc này lại nói vậy cho nên lại làm cho tâm tình của nàng rất tốt. Chuyện lúc trước vì Tô Kính mà tổn hại thượng phẩm đạo khí cũng đã không còn khó chịu như vậy nữa.
Đây là bù đắp của Tô Kính dành cho nàng, trong lòng Cơ Vô Song có chút đắc ý. Rốt cuộc nàng cũng không có lựa chọn nhầm rồi người. Tô Kính người này thưởng phạt phân minh, trang bị của nàng bị tổn hại. Mới được bao lâu chứ? Lúc này đã được đối phương bù đắp lại.
Những Bán thần này, nếu như cắn nuốt sạch sẽ. Khi đó thương thế của nàng sẽ hoàn toàn khôi phục. Trước đó Vô Ưu công chúa trị liệu chẳng qua chỉ là khiến cho lực lượng của nàng triệt để khôi phục mà thôi. Sẽ không khiến cho thương thế làm ảnh hưởng tới nàng lúc chiến đấu. Chỉ là Cơ Vô Song lại rất là rõ ràng, Vô Ưu công chúa trị liệu vô cùng bá đạo, thậm chí còn làm cho nàng cảm thấy sợ hãi.
Hoàng Đế của Đông Tần đế quốc kia cũng thật là đáng sợ.
Hiện tại có Tô Kính bồi bổ cho nàng kịp thời, cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới con đường tu hành sau này của nàng. Nghĩ tới đây, thân thể Cơ Vô Song nhoáng lên một cái, Xích Kim Lôi Luân ở dưới chân lập tức hóa thành hai cái bánh xe khổng lồ. Thân thể của nàng, cũng cao năm trượng có dư. Hai tay vung mạnh, nhẹ nhàng cầm năm tên Bán thần kia lại. Thần vực của những người này cũng không có một chút ảnh hưởng mảy may nào đối với nàng.
Bán thần chết đã là Bán thần mạnh nhất. Những Bán thần còn lại không ngừng đánh ra các loại công kích Thần Thuật. Ở dưới mặt đất không biết sinh trưởng ra bao nhiêu loại thực vật ly kỳ cổ quái, không ngừng phun ra những hòn đá nhỏ. Thậm chí còn có nước suối phun ra bên ngoài, bên trong mỗi một loại vật chất đều có thần văn làm cho người ta suy yếu đang lưu động.