Hồng Tuyến Ký

Chương 56 : Yêu Nhiêu

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


“Quân đội?” Đông Ma Quân kinh ngạc một chút, sau đó hiểu ra: “Đến thật đúng là nhanh.”



“Cái gì? Nàng? Không thể nào…”



“Từ khi Diễm Quân kể trong giáo nam nhiều nữ ít ta đã có dự cảm rằng nàng sẽ đến.”



“Nhưng lúc này chúng ta còn đang nội đấu mà?”



“Nàng chính là vừa nghe tin đã đoán trúng bảy tám phần chân tướng.” Hơn ngươi rồi đi? Tiền phó giáo chủ của ta?



“Điều này chỉ cho thấy lối suy nghĩ của nàng cũng không thuộc phạm vi người bình thường như ngươi.”



“Người tới là ai?” Mở miệng trước hết không ngờ lại là Triệu Tiên.



Toàn bộ người trong Ma giáo đồng loạt nhìn hắn, ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên.



[Vị này sẽ không ngu ngốc giống vị bên trong đi? Vẫn cho là mình đang chiếm thế thượng phong?]



“Làm càn! Dám vô lễ trước mặt Tương vương!”



“Tương vương?” Đông Ma Quân bọn họ đều chuyển ánh mắt nhắm về nam tử rất khôi ngô, rất tướng quân ở chính giữa, sau đó nghi hoặc, hắn đến làm gì? Nếu không phải có chiếc xe ngựa quen thuộc theo ở phía sau, ngay cả Đông Ma Quân cũng sắp hoài nghi vị Tương vương này thật sự chỉ vừa lúc đi ngang qua mà thôi.



“Không có việc gì.” Tương vương rộng lượng vung tay: “Các ngươi tiếp tục.”



“…” Ma giáo bên này.



“Tương vương điện hạ chính là đến tiêu diệt yêu nhân Ma giáo?” Lão nhân ăn cơm uổng phí số hai mắt lóe sáng nhìn hắn.



“Chuyện này…”



“Đương nhiên không phải.” Giọng của Phượng Tê từ trong xe ngựa truyền ra, sau đó tự nhiên hào phóng bước đến, từ trên xuống dưới đánh giá Triệu Tiên.



“Đều là người có tuổi, sao lại kém so với cha ta nhiều như vậy?” Nhỏ giọng nói thầm.



“Cha ngươi là yêu nghiệt quốc bảo của Cẩm quốc, có thể giống sao? Bất quá người này đích xác không được tốt lắm.”



“Vị này…”



“Lễ phép một chút, phải biết rằng quan với dân có khác biệt rất lớn.” Phượng Tê trừng lão nhân kia một cái: “Ta là can muội muội của hắn, ít nhiều cũng tính là công chúa, ngươi tốt nhất khách khí một chút.”




“A!” Tiếng hô hưng phấn của ba nữ nhân.



“Chúng ta có nên đi trốn không?”



“Mới không cần!”







Buổi tối, khách phòng, một bóng người lẻn vào nơi nghỉ của Tương vương.



“Không cần kích động như vậy, là ta.” Đông Ma Quân bình tĩnh dùng tay kẹp mũi kiếm: “Với trình độ này của ngươi, không đối phó được Yêu Nhiêu.”



“Ngươi đến làm gì?”



“Kích động như vậy làm gì, nếu ta muốn gây bất lợi cho ngươi thì đêm nay sẽ không đặc biệt đuổi Yêu Nhiêu đi, chỉ sợ hắn sớm đã ở trên giường của ngươi rồi.”



“Ngươi chịu giúp ta? Ta còn tưởng rằng ngươi ở bên cạnh Phượng Tê lâu…” Đều thích xem cuộc vui, nhất là tiết mục nam nam mến nhau.



“Ta đương nhiên là nên đứng về phía thuộc hạ của mình, bất quá ta có chuyện cần nhờ ngươi, cho nên mới đến thỏa thuận.”



“Thỏa thuận?”



“Ta có thể cam đoan lúc ngươi ở Ma giáo sẽ không phải chịu quấy rầy, nhất là quấy rầy đến từ Yêu Nhiêu.”



“Thật sự? Thật tốt quá, tạ ơn trời đất, ngươi vẫn thực có tình người thôi.”



“Không nghe thử điều kiện của ta?”



“Chỉ cần ta có thể làm được.” Xế chiều hôm nay bị đùa giỡn ngay trước mặt mọi người, đây chính là vết nhơ lớn nhất đời hắn.



“Phượng Tê.” Đông Ma Quân khẽ nói hai chữ, thành công hóa đá một người.



Bên kia…



“Giáo chủ thật quá đáng ~ Lại dùng thân phận áp bức ta!”



“Bình tĩnh một chút, ý hắn ta hiểu.” Phượng Tê vui cười hớn hở vung khăn tay: “Người a, đều là sinh vật phạm tiện (bị coi thường, ý như chờ tình chạy mới chạy theo tình), muốn theo đuổi người ta thì tử triền lạn đả là không đủ, lạt mềm buộc chặt, hiểu không?”.