Hồng Tuyến Ký

Chương 7 : Phong ba nổi lên

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


Thường nghe rượu tốt uống say tỉnh lại sẽ không đau đầu…



Cảnh Tu hiện tại dám dùng đầu óc của mình thề, những lời này khẳng định có vấn đề, hoặc là bản thân những lời này chính là do đám bán rượu bịa đặt ra, hoặc là nữ nhân chết tiệt kia chuốc cho hắn bằng loại rượu kém cỏi. Đúng, nhất định là lỗi của nữ nhân kia, thế nhưng lại vì trả thù hắn nói nàng ta không thích hợp làm hoàng hậu mà đặc biệt trộm nhập trái phép rượu loại kém từ ngoài cung vào (sức tưởng tượng của vương gia thật không sai).



“Tỉnh rồi?”



Là thanh âm ôn nhu quen thuộc đã bao nhiêu năm làm bạn.



“Ích?” Vội vàng ngồi dậy: “Ai u…” Lại nhanh chóng ngã xuống.



“Ha ha ha ~”



Nghe tiếng cười vui vẻ bên tai, quay đầu lại nhìn thân ảnh ấm áp đang ngồi bên cạnh mình: “Ngươi không tức giận nữa?” Thật cẩn thận hỏi.



“Ta đã có khi nào chân chính giận ngươi?”



“Lần này thì khác, tuy rằng nữ nhân kia thiếu đạo đức một chút,…” Dùng rượu thấp kém chuốc say hắn: “Nhưng là lời nàng ta nói vẫn rất có đạo lý.” Nếu cứ không thèm để ý, cứ chắc chắc rằng Ích sẽ tha thứ cho mình, như vậy đợi đến lúc chân chính mất đi bản thân e rằng hối hận cũng đã không còn kịp nữa.



“Nàng là hoàng hậu.” Lâm Ích Hàn cảm thấy mình sửa sai lời nói cũng như việc làm của người này đã sắp thành bản năng rồi: “Ngươi còn nhớ rõ lời hoàng hậu nói không?”



“Nhớ một phần…” Đầu vô cùng đau đớn, Cảnh Tu đang gõ trán mình, một đôi tay hơi lạnh đã đặt lên huyệt Thái Dương của hắn, có chừng mực xoa ấn, tựa như chủ nhân của đôi tay này, vẫn tao nhã trước sau như một, hắn làm bất cứ chuyện gì cũng tuyệt đối sẽ không làm cho người khác cảm thấy không tốt đẹp.



Khí tức thư quyển (phong độ của người trí thức) trong mỗi động tác giơ tay nhấc chân của Ích luôn có thể làm cho hắn tỉnh táo lại, hảo hữu của hắn bẩm sinh đã mang theo hơi thở làm cho hắn an bình.



Hít sâu một hơi, hơi thở quanh quẩn xung quanh này làm cho Cảnh Tu cảm thấy vô cùng thỏa mãn, bằng hữu tốt như vậy nếu vì nói lỡ lời mà mất đi thì hắn cũng quá chẳng ra làm sao.



“Ích, ta đã xin lỗi chưa?”



“Rồi.” Nghĩ đến đây ánh mắt của Lâm Ích Hàn lại dâng lên ý cười: “Ngươi còn nhớ rõ mình đã nói cái gì sao?”



“Không…” Cảnh Tu cố gắng hồi tưởng: “Tựa hồ sau khi nữ…được rồi, sau khi hoàng hậu nói ngươi về sau thấy ta sẽ như người xa lạ, sẽ quỳ xuống hành lễ với ta thì ta đã không quá rõ ràng nữa rồi…” Tâm tình khủng hoảng lại thêm mấy chén rượu mạnh, chính là cọng rơm cuối cùng có thể đè chết lạc đà.



Ngón tay đang xoa bóp thoáng dừng một chút, sau đó lại tiếp tục giảm bớt sự đau nhức cho Cảnh Tu: “Vậy thì thật sự là đáng tiếc, màn biểu diễn của của ngươi…thế nhưng còn khá là phấn khích đâu ~”



“A?” Ngẩng đầu, nhìn hảo hữu đầy mặt ý cười, quên luôn cơn đau đầu cùng xoa bóp cấp đế vương đang được hưởng thụ, xẹt một cái nhảy dựng lên.
“Nương nương nói đùa.” Nâng chén trà, một ngụm uống cạn, tương đương không phù hợp lễ nghi, nhưng tuyệt đối tỏ rõ cõi lòng.



“Người quang minh chính đại không cần ám chỉ, thị lang đại nhân, Cảnh Huyên, Cảnh Đồng là hai công chúa chưa xuất giá còn sót lại của hoàng gia, tiếp tục kéo dài quả thật là chuyện chê cười, nếu thị lang đại nhân trong lòng đã có người khác…” Phượng Tê mắt sắc, Tiểu Ny trời sinh ý thức bát quái mạnh mẽ, còn có Tiểu Hạo truyền thống gia đình lâu đời đều thấy được Lâm Ích Hàn cứng ngắc người: “Đừng ngại nói thẳng, mẫu gia của bản cung vẫn có chút thế lực.”



“Đa tạ ý tốt của nương nương, Ích Hàn…không có nữ tử nào trong lòng.” Khom người hành đại lễ với hoàng hậu, che dấu bên trong đôi mắt là tất cả cảm xúc trái ngược khó có thể khắc chế.



Thiết ~



Tiểu Hạo như có điều cảm thấy đảo mắt xem thường, cứ nhìn dáng vẻ cao hứng của nương nương thì sẽ biết, trò chơi văn tự đơn giản như vậy mà còn bày ra, không có nữ tử trong lòng, nhưng là có nam tử.



Tiểu Ny cũng hiểu được có điểm gì là lạ, nhưng nha đầu này hiển nhiên không to gan lớn mật như tiểu quỷ Tiểu Hạo, đã nghĩ ra, nhưng vẫn còn kém một bức màn sa mỏng, chọc cái mới rách được.



Những người khác thì chỉ cảm thấy chủ tử nhà mình cùng Lâm thị lang đều trong lời còn có ý khác.



“Vậy thì phiền toái rồi, hai công chúa địa vị tương đương, đều lấy không được, chọn một cũng không xong, đều không lấy lại càng không phải. Cũng may ngươi không có nữ tử trong lòng, nếu không, trong Cẩm quốc này thật đúng là không còn tồn tại nào cao quý hơn so với công chúa.”



Nếu hắn yêu nữ hài tử khác thì chính là không nể mặt hoàng gia. Ngoại quốc lại càng không thể, Lâm Ích Hàn nhân tài như vậy trước không nói không thể cho ngoại quốc thông đồng, công chúa Cẩm quốc ta còn phải tranh đoạt, dựa vào cái gì tiện nghi đám nước ngoài?



“Nương nương lời nói cực kỳ chính xác…” Lần đối thoại này thật sự là càng lúc càng thống khổ. Nếu Lâm Ích Hàn không phải tâm tư quá nhiều, hắn sẽ phát hiện ánh mắt Phượng Tê nhìn hắn là càng lúc càng vừa lòng, tươi cười bên khóe miệng cũng càng lúc càng gian trá.



Sau một hồi ông nói gà bà nói vịt, hiểu được mình không thể thăm dò ra chút tình báo nào ở chỗ hoàng hậu bên này Lâm Ích Hàn đành cáo lui về nhà. Nhưng mới bước vào cửa, nghênh đón hắn chính là phụ thân cùng một đống tư liệu lớn.



“Cha…đây là…?”



“So sánh thế lực của Thất công chúa cùng Bát công chúa, chúng ta phân tích lại từ đầu, tính toán cho cẩn thận.” Tuy rằng nhà bọn họ đã từng tính toán rất nhiều lần.



“Sao phải gấp gáp như vậy?”



“Hừ ~ ngày mai lên triều hoàng thượng sẽ ngợi khen ngươi lần này trị thủy có công, sau đó thuận thế đề thân, hoàng thượng đã phái người đến ám chỉ ta. Lần này hai vị công chúa đều đã không kịp đợi nữa, không muốn cho ngươi kéo dài thêm nữa, đều phái người ám chỉ hoàng thượng nhanh chóng tứ hôn!”



“Cha…ngươi là nói…”



“Ngày mai!”