Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)
Chương 168 : Anh đúng là một diễn viên cực kỳ giỏi
Ngày đăng: 08:45 19/04/20
Diệu Tinh có một chút bối rối. Giờ phút này, bọn họ nhất định chờ nhìn cô bị bêu xấu, chính là chờ nhìn cô trở thành chuyện cười đi! "Buông tay." Giọng nói của Diệu Tinh nghe run rẩy.
Tay của Mộ Sở nắm lấy Diệu Tinh chặc hơn. Nhìn bộ dáng quật cường của Diệu Tinh, Mộ Sở giận đến phát điên.
Tay Diệu Tinh bị lôi kéo, cô cảm giác được quần áo của mình đang bị tuột xuống. Diệu Tinh kích động kêu một tiếng, nhưng lại không thể nào tránh ra được khỏi tay Mộ Sở. Trên người cô lạnh như băng một mảnh. Diệu Tinh tuyệt vọng nhắm đôi mắt lại: "Buông tay!" Nước mắt rơi vào, tựa như lọt vào trong lòng Mộ Sở,. đau đớn hết lần này đến lần khác.
"Mộ Sở anh buông tay ra!" Diệu Tinh đột nhiên kích động thét lên. Cô tức giận đến mức phát run người. Mộ Sở đã tóm được váy áo chảy xuống trong tay của cô. Cứ cứng đờ như vậy, sau một khắc, váy áo của Diệu Tinh y phục cứ thế liền bị kéo xuống.
"Diệu… Diệu Tinh em nói gì?" Mộ Sở hỏi. Sau đó nhìn váy áo của Diệu Tinh trong tay của mình, anh chợt cả kinh! Vốn dĩ anh muốn lột bỏ váy áo của Diệu Tinh, vốn dĩ, anh muốn làm nhục Diệu Tinh, nhưng khi nhìn thấy nước mắt của cô thì anh lại cảm thấy không đành lòng.
Diệu Tinh tuyệt vọng nhắm ánh mắt lại! Mộ Sở hốt hoảng quấn lại váy áo quanh trên người Diệu Tinh. diễ●n☆đ●ànlê☆q●uýđ●ôn "Diệu Tinh. Thật xin lỗi, anh…anh…”
"Hiện tại tôi đã cởi hết ra rồi đấy, anh có nghĩ rằng tôi đang quyến rũ anh hay không vậy? Hả?" Diệu Tinh cười, nước mắt cứ từng giọt từng giọt một lăn xuống. Rớt ở trên tay Mộ Sở. Diệu Tinh từ từ ngước mắt lên, nhìn Mộ Sở.
Trải qua lâu như vậy, đúng là vẫn còn muốn đối mặt với vấn đề trong lòng vẫn luôn đang trốn tránh. Cô không phải là không có hoài nghi, có lẽ nói không chừng Alex thật sự là anh em với Mộ Thần cũng nên, bằng không, tại sao lại có thể có có hai người giống nhau như thế. Chẳng qua là, cô vẫn luôn không dám đi đối mặt mà thôi! Chỉ cần nghĩ đến bọn họ có thể là an hem với nhau, mà chính cô lại làm hại bọn họ ngay cả cơ hội gặp mặt để biết nhau cũng không còn; làm hại Alex, chưa từng được gặp qua người anh em của mình, cô liền áy náy, tự trách mình vô ý!
Thậm chí, trong lòng cô còn có sự hi vọng ích kỷ, nếu như hết thảy những chuyện này chẳng qua chỉ là sự trùng hợp thì thật tốt. Chỉ có điều là đáng tiếc… Cô là một bị đứa trẻ bị ruồng bỏ, mọi hi vọng của cô, cho tới bây giờ cũng sẽ không thể thực hiện được.
Tay của Mộ Sở khẽ phát run lên! Anh không hề nghe lầm, mới vừa rồi cô thật sự gọi anh là Mộ Sở, chẳng lẽ cô đã sớm biết rồi sao?
"A Sở." Nhìn trong mắt Mộ Sở đầy phức tạp cùng đau lòng, Dương Nhược Thi mở miệng gọi một tiếng. Tại sao cho dù như vậy, Mộ Sở lại vẫn cứ muốn dao động. Tại sao nhìn thấy nước mắt của cô, cho tới bây giờ Mộ Sở cũng chỉ là qua loa lấy lệ. Mà đối với Trình Diệu Tinh, mặc dù trên miệng anh biểu hiện rất ác liệt. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Nhưng mà trong mắt anh, sự đau đớn kia lại biểu hiện chân thật như vậy...
Nghe giọng nói đầy buồn bã của Dương Nhược Thi, tim của Mộ Sở run lên, anh từ từ đè xuống sự đau đớn trong lòng, sau đó nhét váy áo vào trong tay Diệu Tinh.
"Ý anh là muốn tôi nhận thua?" Tiêu Lăng Phong mặt lạnh hỏi.
"Dĩ nhiên không phải là như vậy." Lãnh Liệt giải thích, "Nhưng mà bây giờ dưới tình huống thế này, cho dù anh có tra rõ hết thảy thì có thể như thế nào đây! Dạ Khuynh Thành kết thù với Xã Hội Đen, có ai còn dám tới nơi này nữa. Mục đích lần này của Thiếu chủ anh cũng đã rất rõ rang rồi, Thiếu chủ quyết sẽ không bỏ qua cho Dạ Khuynh Thành.”
"Bởi vì hắn không chịu buông tha, vậy thì tôi sẽ phải buông tha vô điều kiện hay sao?" Tiêu Lăng Phong hỏi."Nếu như là năng lực của tôi không đủ, tôi không đấu lại Thiếu chủ của anh, không gánh nổi Dạ Khuynh Thành, tôi nhận, nhưng mà, muốn tôi buông tay thì không thể nào."
"Lăng Phong..."
"Hiện tại tôi chỉ muốn biết Mộ Sở đang ở nơi nào. Diệu Tinh đi tới chỗ của hắn rồi, tôi không muốn cô ấy có chuyện."
"Thiếu chủ là sẽ không làm thương tổn đến Diệu Tinh..."
"Lãnh Liệt, tôi đang hỏi anh một lần cuối cùng, Mộ Sở ở nơi nào? Nếu như hắn làm thương tổn đến Diệu Tinh, tôi đây cũng không cần biết anh là ai, cũng không quản anh là ai, coi như dùng mạng của tôi để đánh cuộc, tôi cũng muốn anh đưa ra một giá cao."
Bàn tay Lãnh Liệt nắm thật chặc, lúc này muốn Tiêu Lăng Phong đi tìm Mộ Sở tự nhiên không phải là lựa chọn sáng suốt. Mâu thuẫn giữa hai người đã căng thẳng đến cao độ. Nếu như lúc này, Tiêu Lăng Phong đi đến biệt thự, thì cục diện này, không biết là người nào sẽ có thể khống chế được trong tay rồi...
"Tôi đi tìm Diệu Tinh, tin tưởng tôi, tôi sẽ mang được cô ấy về."
"Tại sao tôi phải tin tưởng anh?"
"Chỉ bằng tôi coi anh trở thành bạn bè..."