Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)
Chương 219 : Tôi sẽ bảo vệ thật tốt cho cô
Ngày đăng: 08:46 19/04/20
Ngồi ở trong xe, Lãnh Liệt cảm giác được có một chút gì đó không đúng. Xuyên thấu qua kính chiếu hậu, quả nhiên anh nhìn thấy có một chiếc xe con đang chạy theo ở phía sau xe của anh thật sát sao.
"Mẹ kiếp, thật đúng là âm hồn bất tán." Lãnh Liệt mắng thầm: "Diệu Tinh, chúng ta sắp sửa bị trễ rồi, cho nên chúng ta cần phải chạy nhanh hơn một chút nữa. Cô hãy ngồi cho thật vững vàng nhé!" Lãnh Liệt nói xong, khinh miệt nhìn thoáng qua phía sau xe. Cùng sống một chỗ chung với Mộ Sở như vậy, tài lái xe của anh làm sao có thể kém cỏi được!
*****************
Diệu Tinh nắm thật chặc lấy chỗ ngồi ở trên xe: @MeBau*[email protected]@
"Có phải là có chuyện gì xảy ra hay không?" Diệu Tinh nhạy cảm nhận thấy, được dường như có chuyện khác thường đang xảy ra.
"Không sao đâu!" Lãnh Liệt lắc đầu: "Tôi đã đáp ứng với tổng giám đốc rồi, tôi cần phải đưa cô đến nơi an toàn. Cho nên cô không cần phải lo lắng." Anh nói bảo đảm: "Bất luận là vì A Sở hay là vì Lăng Phong, tôi cũng sẽ bảo vệ thật tốt cho cô!"
"Nghe thấy anh nói như vậy, xem chừng dáng vẻ cũng không giống như là không có chuyện gì xảy ra!" Diệu Tinh nắm thật lòng bàn tay chặc. Hiện tại trên đường phố xe cũng không nhiều, cô có thể nhìn thấy rõ ràng phía sau xe.
Trong lòng bàn tay Lãnh Liệt đã túa ra mồ hôi hột. Anh không thể biết rõ ràng, lần này mục đích của Minh là anh, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn), hay là Diệu Tinh, hoặc là khẩu vị lớn một chút, muốn giải quyết cả hai người bọn họ cùng nhau. Nghĩ tới đây Lãnh Liệt liền bấm số điện thoại của Tiêu Lăng Phong...
Tiêu Lăng Phong vừa cúp điện thoại, vừa lao ra khỏi phòng họp, bất quá cũng chỉ có mấy giờ ngắn ngủn như vậy, thế nào mà lại đã phát sinh ra chuyện chuyên nghiệp như vậy. Tiêu Lăng Phong giống như đã phát điên lên rồi, anh lái xe chạy rất nhanh, xông ra bên ngoài công ty.
Ở bên góc đường, Lãnh Liệt ném xe ở một bên. Bây giờ nếu như còn tiếp tục ở trong xe nữa thì e rằng sẽ không phải là chỗ an toàn rồi. Nếu như Minh lại dùng thủ đoạn cực đoan gì đó, như vậy, ngay cả cơ hội phản kháng lại bọn họ cũng không có nữa.
"Diệu Tinh, đừng sợ, một hồi nữa là Lăng Phong đã tới đây rồi, sẽ không có chuyện gì đâu!" Anh nói xong ghé đầu ra liếc mắt nhìn bên ngoài, sau đó lấy từ trong túi áo ra một khẩu súng. Nhìn thấy một màn này, Diệu Tinh hoàn toàn ngây người, mặc dù cô đã sớm biết thân phận của Lãnh Liệt, nhưng mà chờ đến khi thật sự chính mắt cô thấy anh lấy sung ra như vậy, thực sự Diệu Tinh vẫn còn cảm thấy cực kỳ kinh hãi.
"Tôi chưa từng nghĩ tới sẽ bỏ qua cho cô ta!" Nói xong, Minh rõ rang nhắm ngay vào cánh tay của Lãnh Liệt vừa bắn một phát."Pằng!" Lưỡi dao trong tay Lãnh Liệt rơi xuống trên mặt đất: "Lần này, chung quy là sung đạn đã nhanh hơn anh rồi!"
Lãnh Liệt nửa ngồi xổm xuống ở trên mặt đất. Anh bịt chặt lấy cánh tay. Máu đỏ tươi từ giữa kẽ tay của anh chảy ra bên ngoài.
"Tôi cũng không tin, anh thật sự không kiêng kỵ với Thiếu chủ."
"Đúng thế! Tôi không thể hoàn toàn không nhìn tới cậu ta, cho dù tôi cũng biết rõ, bất kể là động đến anh hay là động đến cô ấy, tôi cũng sẽ không được bình an vô sự, nhưng mà khi tôi đã đả thương anh rồi thì tôi cũng sẽ không để ý đến chuyện càng hỏng bét them nữa. Như vậy, coi như cậu ta có làm gì tôi đi nữa, tôi cũng coi như là đã kiếm được!"
"Đồ điên." Lãnh Liệt cắn răng: "Vậy rốt cuộc anh muốn phải thế nào thì anh mới nguyện ý bỏ qua cho Diệu Tinh."
"Như thế nào tôi cũng không muốn." Minh lắc đầu một cái: "Tốt nhất là hãy nên biết quý trọng những giây phút cuối cùng đi."
"Tại sao các người nhất định cứ phải gây sự với tôi như vậy?" Diệu Tinh lớn tiếng hỏi.
"Thiếu gia một nhà họ Mộ này cũng bởi vì cô mà phải chết, cô nói xem tại sao chúng tôi lại phải gây sự với cô đây?" Minh hỏi: "Mọi người đều nói phụ nữ là họa thủy, nhìn thấy cô, xem ra là tôi cũng đã thật sự hiểu ra rồi! Trình Diệu Tinh, cô thử nhìn một chút xem, những người ở bên cạnh cô, có người nào không đủ thảm hay không? Mộ Thần chết, Tiêu Lăng Phong đắc tội với Ám Dạ. Hắn còn cách cái chết cũng không xa, lại còn có Liệt nữa. Hôm nay anh ta cũng sẽ phải chết. Hừ hừ... Cô có cảm thấy rất có cảm giác thành tựu hay không?"
"Chuyện xảy ra với nhà họ Mộ là lỗi của tôi, không có quan hệ gì với người khác, anh cũng không biết giết người là phạm pháp hay sao?"
"Tiểu thư, cô nói luật pháp cùng với một cái máy giết người, sẽ không phải là quá nực cười hay sao?" Minh cười tười: "Hãy mau cáo biệt đối với đứa trẻ trong bụng cô đi! Còn có Tiêu Lăng Phong nữa, rất xin lỗi, không thể để cho người trong một nhà của các người có một cơ hội đoàn tụ." Minh nói xong miệng khẩu súng nhắm ngay vào bụng của Diệu Tinh: "Nếu như có đời sau, nhớ giao thiệp với những người trong phạm vi đơn thuần một chút..."