Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)
Chương 261 : Tin tức kinh người
Ngày đăng: 08:47 19/04/20
Diệu Tinh đã bàn giao lại công việc của công ty rồi sau đó gấp gáp vội vã để về nhà. Lúc này, Tịch Mạt cùng Bùi Hạo Thần đã đợi ở nơi đó. Một đôi trẻ con hoạt bát đang dựa vào ở bên người bọn họ. Từ xa xa nhìn sang, một màn như vậy thật sự làm cho người ta thật hâm mộ. Bàn tay của Bùi Hạo Thần đang lôi kéo thật chặc lấy Tịch Mạt. Một cô bé con xinh đẹp đang tựa vào trong ngực cha, ôm thật chặc lấy cổ anh. Nhìn thấy cô bé xinh đẹp này, trong lòng Diệu Tinh cảm thấy một hồi đau đớn nặng nề.
"Tịch Mạt, Hạo Thần!" Diệu Tinh chào hỏi.
"Diệu Tinh, đã lâu không gặp!" Bùi Hạo Thần cười khẽ, cho tới bây giờ, bọn họ cũng bởi vì chuyện của Tiêu Lăng Phong và Tịch Mạt mà mặt lạnh với nhau. Rất khó tin được lại có một ngày bọn họ lại còn có thể như vậy bình tĩnh hòa nhã mà chào hỏi nhau như vậy.
"Dì Diệu Tinh!" @MeBau*[email protected]@ Nhìn thấy Diệu Tinh, Evan giang hai cánh tay, nhào tới Diệu Tinh bên người."Làm sao bây giờ dì mới trở về? Evan rất nhớ dì!" Cậu bé ngước khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên.
"Dì cũng rất nhớ con!" Diệu Tinh siết chặt khuôn mặt nhỏ nhắn của, lại yêu thương hôn một cái. Diệu Tinh ôm lấy Evan, nhưng ánh mắt lại luôn luôn không tự chủ mà nhìn hướng về phía cô gái nhỏ ở trong ngực Bùi Hạo Thần. Cô bé này chắc chính là Alice đây. Thật là một đứa trẻ xinh đẹp, thật sự cực kỳ giống với mẹ của bé. Nếu như đứa con của cô mà cũng có thể sinh ra đời, liệu có phải nó cũng sẽ giống như Alice, được lớn lên giống như cô em họ này hay không?
"Cô bé này chính là Alice phải không?" Diệu Tinh cười dịu dàng, không đợi mẹ mở miệng nói, cô bé đã giang hai cánh tay ra. Việc này cũng đã làm cho Tịch Mạt cảm thấy rất giật mình. Cô bé này nghịch ngợm vô cùng, cũng không thích bị người xa lạ ôm, thế nào mà ngược lại, hôm nay lại vô cùng chủ động. [email protected]*dyan(lee^qu.donnn) "Thật đáng yêu!" Diệu Tinh hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, áp sát thân thể nho nhỏ đó vào người của mình, cảm giác như thế thật sự cực kỳ kỳ diệu.
"Dì, dì cũng thật là xinh đẹp!" Cô bé mở miệng nói ngọt ngào, còn ôm cổ Diệu Tinh như lấy lòng, chu môi ra, ấn một cái hôn đầy nước. Trái tim của Diệu Tinh vì chiếc hôn này của cô bé mà hung hăng run lên một cái.
"Con cũng thật là xinh đẹp!" Diệu Tinh ôm lấy Alice, gần như một khắc cũng không thể buông tay được. Hai người một lớn một bé cứ dán chặt với nhau gần gũi như vậy. Mùi hương của trên người trẻ nhỏ lúc này cứ quanh quẩn quyện với hơi thở của Diệu Tinh. Từ trước cho tới bây giờ cô cũng chưa từng bao giờ trôi qua một loại cảm giác mãnh liệt rung động như vậy. Rung động đến mức, trong lòng của cô... lúc này đều đau nhói.
Tịch Mạt ngồi ở trong xe, nhìn Diệu Tinh mang theo hai đứa bé đi xa, Liền vội vàng lấy điện thoại di động ra,
"Này, em làm cái gì đó!" Bùi Hạo Thần kéo tay Tịch Mạt.
"Em gọi điện thoại cho anh Tiêu Lăng Phong chứ sao!" Tịch Mạt trợn mắt vẻ xem thường. " Vết thương thế của anh ấy cũng không đến nỗi nghiêm trọng như trong tưởng tượng. Em bảo đảm, chỉ cần nhìn thấy Diệu Tinh, thì vét thương của anh ấy sẽ khá hơn rất nhanh.
"Chuyện gì thì anh cứ nói đi, thế nào lại dài dòng như vậy!" Tiêu Lăng Phong hầm hừ, nhưng trong lòng anh hiện tại cũng thật sự đã không được bình tĩnh nữa rồi. Anh cực kỳ sợ, tin tức mà Lãnh Liệt mang về lại chính là một tin tức xấu, phá hỏng... sức chịu đựng mà anh không cách nào chịu nổi.
"Đứa con của anh và Diệu Tinh, có thể... không bị chết!"
"..." Tiêu Lăng Phong đột nhiên ngẩng đầu lên. " Lãnh Liệt, anh đang nói gì vậy?" Tiêu Lăng Phong hỏi. " Lãnh Liệt, anh hãy nói lại thêm một lần nữa đi..." Bởi vì bị khẩn trương quá độ, nên đầu lưỡi của Tiêu Lăng Phong có chút co rút lại.
"Tôi nói, trận tai nạn xe cộ năm đó, có thể đứa nhỏ kia của hai người đã không bị chết!"
Ầm… Đại não Tiêu Lăng Phong nổ ầm lên một tiếng. Anh đứng đó thất thần, ngay cả phản ứng lại cũng không biết nên cần phải làm ra phản ứng gì. "Anh… điều mà anh nói là sự thật?"
"Hôm nay tôi đã tìm được người kia. Hắn nói, năm đó đúng là Đường Nhã Đình đã thuê bọn họ đi đến bệnh viện. Sau đó Diệu Tinh ra khỏi được tai nạn xe cộ, đã sinh non, bọn họ liền đáp ứng yêu cầu của Đường Nhã Đình, trộm đi đứa nhỏ rồi mang ra ngoài, còn mua chuộc được cả bác sĩ..."
"Đứa bé kia đâu? Đứa trẻ kia bây giờ đang ở đâu?" Tiêu Lăng Phong kích động hỏi.
"Đang điều tra!" Lãnh Liệt vỗ vỗ lên vai Tiêu Lăng Phong, "Chỉ có điều... anh không nên ôm hy vọng quá lớn! Lăng Phong, dù sao đứa trẻ kia đã bị sinh non, lại bị lọt vào trong tay của một kẻ có chút bị phát rồ như vậy..."
Tiêu Lăng Phong hiểu ra gật đầu. Tôi biết, nhưng mà... Chỉ cần có một chút hy vọng, tôi cũng sẽ không chịu buông tha cho." Tiêu Lăng Phong âm thầm cầu nguyện, không nên để cho chuyện gì xảy ra đối với đứa trẻ, cho dù… có phải dùng cả tính mạng của tôi để đổi, tôi cũng nguyện ý...
Tiêu Lăng Phong từ từ chặt quả đấm, Đường Nhã Đình, mụ đàn bà đê tiện này...