Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Chương 97 : Phản ứng quá khích

Ngày đăng: 08:44 19/04/20


Thiên Tuấn



Trong phòng làm việc Tổng giám đốc, khói thuốc bay lượn lờ, cứ như là hiện trường một vụ hỏa hoạn.



Tiêu Lăng Phong ngồi trong phòng làm việc, tài liệu đã chất thành núi, nhưng anh lại ngồi ngẩn ngơ nhìn một đoạn video. Trong màn hình, có thể nhìn thấy rõ quá trình Diệu Tinh bị bỏ thuốc, mà trong đám đông có một bóng dáng lướt nhanh qua, quả thật… rất giống Đường Nhã Đình. Nếu như trước đây anh có thể hết lần này đến lần khác có thể trốn tránh, làm như không hiểu lời nói bóng gió của Hạ Cẩm Trình, nhưng lần này thì sao? Anh cho rằng mấy người kia chết rồi thì mọi chuyện cũng mất hết manh mối. Nhưng đột nhiên lại xuất hiện đoạn video này, nó đã phá vỡ tất cả rồi.



Gạt tàn thuốc bên cạnh đã chất đầy tàn thuốc, thậm chí có vài cái đã rơi ra ngoài, nhìn bóng dáng Đường Nhã Đình trong đoạn video, Tiêu Lăng Phong phiền não vo tròn bao thuốc rỗng, ném mạnh ra ngoài.



“Không, không thể nào.” Tiêu Lăng Phong lắc đầu. Làm sao anh có thể chỉ vì một bóng dáng tương tự mà hoài nghi Đường Nhã Đình. Trong chuyện này cô ấy cũng chỉ là người bị hại, huống chi, đoạn video này chỉ có thể chứng minh không phải Diệu Tinh bỏ thuốc anh, hoàn toàn không thể nói lên không phải cô ta hại Nhã Đình, càng không thể chứng minh chuyện này có liên quan đến Nhã Đình… Đúng vậy, chính là như vậy.



Bực bội vò vò tóc.



“Joe, vào đây một lát.” Anh cáu kỉnh nói to. “Tôi muốn anh tìm người kia, đã tìm được chưa.”



“Tổng giám đốc, vẫn chưa được.” Joe thành thật trả lời. “Hơn nữa… Không chỉ chúng ta tìm người này, ngoại trừ người của Tổng giám đốc Hạ, hình như còn có người khác.”



Còn có người khác? Bốn chữ đơn giản đã khơi gợi hứng thú của Tiêu Lăng Phong. “Có biết là ai không?”



“Quá thần bí, hơn nữa… Mỗi một hành động của bọn họ đều nhanh hơn chúng ta, muốn điều tra, một chút manh mối cũng không có. Gần đây nhất chính là ngay cả việc tìm tiệm thuốc cũng không thể tìm được, cho nên… muốn tìm người mua thuốc, sợ rằng chỉ lãng phí thời gian.”



Quả nhiên là có người phá đám. Trong lòng Tiêu Lăng Phong không khỏi cảm thấy căng thẳng. Nhưng… Sẽ là ai đây… Là Alex sao? Hình như, tất cả mọi chuyện đều vì sự xuất hiện của anh ta mà trở nên không tầm thường…




“Có sao?” Tiêu Lăng Phong mỉm cười. “Có thể gần đây quá mệt mỏi.” Tiêu Lăng Phong cười, đặt thịt bò bít tết đã được cắt cẩn thận đến trước mặt của Đường Nhã Đình.



Đường Nhã Đình gượng cười một tiếng, lại không nói gì. Tiêu Lăng Phong, quả nhiên trong lòng anh đã bắt đầu nghi ngờ. Không phải anh đã nói chỉ cần tôi nói không có thì anh sẽ tin tưởng sao, nhưng… Bây giờ anh lại như thế này, đây được xem là gì hả…



Trong nháy mắt, bầu trời dường như đã tối sầm, nhưng rõ ràng là trời vẫn trong xanh. Lúc này đây, Tiêu Lăng Phong lại cảm thấy mình rất lạnh, như sắp bị đông cứng rồi.



“Xem ra, Tiêu Lăng Phong bị đả kích không nhỏ!” Giọng nói trầm thấp kèm theo một nụ cười hả hê.



“Thiếu chủ, bước kế tiếp chúng ta nên làm gì.”



“Làm gì? Đương nhiên là chờ xem kịch vui!” Người đàn ông khẽ cười. “Thật là đáng thương, người mà mình một lòng tin tưởng thật ra lại là một người phụ nữ tâm địa rắn rết… Chậc chậc… Diệu Tinh đáng thương, cô nhìn xem những người mà cô quen biết đều không ra gì!”



“Vậy sau đó chúng ta phải làm sao ạ?”



“Vậy thì phải chờ xem Đường Nhã Đình làm cái gì. Biết được Tiêu Lăng Phong bắt đầu nghi ngờ, Đường Nhã Đình sẽ không ngồi yên chờ chết, nếu như tôi đoán không sai, bước tiếp theo cô ta sẽ đi chặn miệng Hạ Cẩm Trình, với Tiêu Lăng Phong thì xem ra lực sát thương của chuyện này còn kém xa đứa bé kia.”



“Chúng ta có cần nói chuyện này cho Tiêu Lăng Phong biết hay không?”



“Như thế thì rất không thú vị!” Người đàn ông khinh thường. “Thú vị nhất chính là, vào thời điểm anh ta không hề phòng bị mà biết được, như vậy chơi mới vui…”