Hơp Thể Song Tu

Chương 157 : Di Thiên xá lợi (2)

Ngày đăng: 13:02 30/04/20


Tứ linh... Tu sĩ có thể nắm giữ bốn chúc tính pháp lực, không một ngoại lệ nào đều là Nguyên anh trở lên.



Người thường kết anh, khó khăn nhất ở chỗ cảm ngộ ngũ hành, ngưng tụ ngũ linh, ở trên mạch của mình ngưng ra hư mạch bốn hành linh lực khác, rồi sau đó ngũ hành hợp nhất, ngưng kết nguyên anh.



Ninh Phàm tu luyện • Sơn Trà kinh •, thì người có thể mang tứ linh, mà hắn nếu tìm thêm một loại thổ chúc tính ma công so với • Cự cốt quyết • lợi hại hơn, thì ắt có thể đem một hành cuối cùng là Thổ tiến hành tu luyện!



Như vậy, hắn tất cả ngũ hành đều cụ bị, kết thành nguyên anh ít nhất so với tu sĩ tầm thường giảm đi thời gian trăm năm cảm ngộ thiên đạo! Sau khi kết đan, kết anh có lẽ cũng không cần mất thời gian quá lâu...



Cái ý nghĩ này, vào lúc Ninh Phàm biết được Âm Dương ma mạch cường đại ở chỗ nào xong, lập tức thâm căn cố đế.



• Cự Cốt quyết • là hỏa chúc tính luyện thể thuật, hắn muốn đổi sang một loại Thổ chi luyện thể thuật mạnh hơn, • Thi Ma biến •, có thể được!



Đem thi thể của mình chôn vào trong đất, mới biết được lực của đất... Như vậy, sau đó hắn có thể cụ bị tất cả ngũ hành!



Trước đó hắn tiếc rẻ là mình không cách nào tu luyện • Thi Ma biến • công pháp, nguyên nhân là không cách nào ngưng tụ thi mạch.



Nhưng hôm nay, hắn chỉ cần đầy đủ thi khí, dung nhập vào Âm Dương ma mạch là được. Làm như thế, hắn có thể làm cho Âm Dương ma mạch ghép thêm thi mạch thần thông.



Vì vậy, lúc hắn ở nước Trịnh nhìn ngắm mộ phần, thật ra cũng đang tìm mộ phần.



Đáng tiếc là, mộ phần ở nước Trịnh không có một cái nào an táng Nguyên anh tu sĩ, do đó thi khí cũng không thể đủ để kích thích thi mạch thần thông.



Điều này làm cho Ninh Phàm khẽ thở dài một cái, có lẽ, chỉ có thể chờ đến Vô Tận hải sau khi kết đan, ở trong Vô Tận hải cái loại vùng đất rộng rãi to lớn đó, tìm kiếm Nguyên anh thi thể, hấp thu thi khí.



Yêu thuật, thi công... Tự bản thân Ninh Phàm cũng không biết, tương lai của mình kết quả sẽ trở thành yêu ma, hay là thi ma, hay là giương nanh múa vuốt, hay là giống như hắc thi vậy, thân hình thối rữa, dòi bọ bò đầy. Hết thảy các thứ này, hắn không lo lắng, hắn chỉ cần thực lực.
Như vậy, mình mang Hoa Yêu, tiến vào Đại Tấn, có thể có vấn đề hay không?



Đại Tấn, mình tất phải đi. Mà Hoa Yêu... Nếu mang Hoa Yêu, có thể khiến cho yêu tướng biết được, mình ngàn vạn lần không thể lưu Hoa Yêu lại, hắn thà vứt bỏ đỉnh lô này, đánh giết với Ngụy, để cầu an ổn.



Vào lúc Ninh Phàm do dự, trên bầu trời quang đãng, chợt có đông nghịt yêu phong từ phía trước bay ép tới gần Thất Mai lâu thuyền.



Một nhóm mấy chục yêu tộc, trong đó, không ngờ lại có bốn tên Kim đan cao thủ, thậm chí còn có một người, là hậu kỳ cao thủ!



Mà Hầu Liễm, sắc mặt đại biến!



Bọn họ, đã đuổi tới rồi!



Chẳng lẽ là vì, ‘Di Thiên xá lợi’ sao?



Thiền tu Hầu Liễm bị yêu tộc đuổi giết, ông ta lập tức sầu khổ nhìn Ninh Phàm, âm thầm suy tư tính khả năng nhờ đám người Ninh Phàm giúp đỡ.



Lão ta nương nhờ trên Thất Mai lâu thuyền, khách sáo với Ninh Phàm, là có lòng kết quan hệ với hắn. Không biết sao Ninh Phàm chỉ tùy ý ứng phó, căn bản ngay cả sắc mặt tốt cũng không thể hiện với ông ta.



Điều này làm cho Hầu Liễm cực kỳ bực bội, mình đường đường Kim đan lão quái, đáp lời cùng một Dung linh tiểu bối, là Ninh Phàm vô thượng vinh hạnh rồi. Ninh Phàm này lại dám không nễ mặt mình...



Nếu không phải Ninh Phàm dẫn theo hai nhân vật lão tổ xuất hành, vả lại hai lão tổ ấy còn đối với Ninh Phàm tin nghe vô cùng, Hầu Liễm vạn vạn lần không khách sáo với Ninh Phàm. Lão ta suy đoán Ninh Phàm phải là đại tông môn công tử, thậm chí vô cùng có thể là hậu bối của Nguyên anh lão quái, nếu không làm sao có thể có hai tên lão tổ hộ vệ?



Nhưng cho dù là hậu bối của Nguyên anh lão tổ, không khỏi cũng quá ngạo khí a. Nói thế nào, cũng nên cùng mình khách sáo khách sáo đôi chút chứ phải không?