Hơp Thể Song Tu

Chương 169 : Tấn quân, khảo nghiệm sinh tử! (2)

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Cảnh Chước, Ân Tố Thu có thực lực của lão tổ, vốn muốn tiến vào chiến bộ, nhưng dưới Ninh Phàm đề nghị, họ chỉ tiến vào thủ bộ.



Tiến vào chiến bộ, Ninh Phàm chỉ cho phép một người mình. Hai người họ không cần phải đi mạo hiểm... Hóa thần yêu tướng... chiến bộ sẽ có nguy hiểm không nhỏ...



Thậm chí Ninh Phàm có một loại dự cảm, cái gọi là yêu triều này cũng chỉ là yêu tộc đang kéo dài thời gian... Bọn chúng dường như đang chờ đợi, một khi chờ đợi hoàn thành, chính là Nguyên anh tu sĩ, tùy tiện đi sâu vào yêu tộc thủ phủ, đều khó khăn tự vệ...



Ninh Phàm là ngoại lệ, hắn người mang rất nhiều lá bài tẩy, hai đạo yêu tướng lực, trừ phi đụng phải yêu tướng bản nhân, nếu không dưới Hóa thần, hắn có lẽ không địch lại, nhưng thừa sức rút người ra!



- Vương Dương Kim đan sơ kỳ, vào thủ bộ, thủ hạ cấp tu thành, Di thành...



- Tần Ngô Kim đan hậu kỳ, nhập vào chiến bộ... Ừ, đảm thức không tệ...



- Cảnh Chước, nửa bước Nguyên anh... Nửa bước Nguyên anh, lại vào thủ bộ, còn là trung cấp tu thành, “Cự tán quan”…



- Ân Tố Thu, Kim đan đỉnh phong, thủ bộ trung cấp tu thành, “Cự tán quan”... Có tu vi này không vào chiến bộ, thật đáng tiếc...



- Thiệu Tắc...



- Văn Chu Tử...



Từng vị Kim đan sau khi Tu vệ sắp xếp, đua nhau rời khỏi cự điện, trở lại quán dịch, sau đó đi tới chỗ ở của mỗi người.



Cảnh Chước cùng Ân Tố Thu, lựa chọn trung cấp tu thành thú thủ, hết thảy các thứ này là ý của Ninh Phàm. Cảnh Chước thì không thích mạo hiểm, nhưng Ân Tố Thu lại bắt đầu gây chuyện rồi... Không vào chiến bộ cũng được đi, thủ thì thủ đi, trấn thủ lại vẫn chỉ là trung cấp tu thành, như vậy sao được, nước Tấn cần mình trợ giúp...



Nàng bất quá làm theo ý của Ninh Phàm, hơi bất mãn, lựa chọn trung cấp tu thành, một chỗ địa phương xa nguy hiểm nhất là Cự tán quan...



Rốt cuộc nàng không ngờ ở đó yêu triều đã kết thúc.



Chẳng qua là mọi người sau khi rời khỏi, Giới Hưu vẫn không cho Ninh Phàm cơ hội lựa chọn.



Bên trong cự điện, còn sót lại hai người là Ninh Phàm cùng Giới Hưu, yên tĩnh không tiếng động.



Ninh Phàm khẽ nhíu mày, chủ động nói:



- Giới đạo hữu, Chu mỗ nguyện gia nhập chiến bộ, làm phiền tiến cử...



- Ha ha, không gấp, không gấp, chờ một chút...
...



Ninh Phàm không trả lời.



Trong lòng của hắn, có một tia ý bất khuất sôi trào.



Vừa đối mặt kim mục thần thông kia khiến cho trong đầu của hắn tức giận. Nếu mình không cách nào ngăn cản, hoặc lui về phía sau một bước, là hẳn phải chết với kim quang!



Nguyên anh hậu kỳ thì đã sao! Thì làm sao có thể! Muốn lau sạch mình, không đủ!



Người này muốn khảo nghiệm mình... Được! Cứ như ông ta muốn đi!



- Băng toái!



Hắn gào thét, một quyền băng toái, thiên địa đóng băng!



Thế nhưng đóng băng đó lúc chưa thành hình đã bị Tấn quân mắt lộ ra thất vọng, chỉ một cái nghiền nát.



Băng tiết, rơi xuống!



- Chỉ có chút bản lãnh này, không lưu được ngươi!



- Băng toái!



Ninh Phàm lần nữa một quyền, đóng băng thiên địa!



- Thuật này, đối với ta vô dụng...



- Vậy ư?! Như vậy cái này thì sao?!



Giờ khắc này, đầu mày lôi tinh chợt lóe, thiên địa lôi động!



Mà Tấn quân, lần đầu tiên hơi biến sắc.



- Thần Ma chi tinh ?!