Hơp Thể Song Tu

Chương 186 : Nàng muốn lấy thân báo đáp ư?

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


-Vô Tận hải, ngoại hải, Hắc tiều hải vực.



Một tiểu lão đầu gầy thấp chỉ chừng năm thước, mặc áo bào đen, sắc mặt khó coi đứng trong biển.



Vóc dáng của lão tuy gầy nhỏ, diện mạo cũng xấu xí, nhưng một đôi mắt già nua lại lấp lánh có thần, thật giống như ưng chuẩn, còn có nguyên anh hậu kỳ tu vi, trong Phong Yêu điện, được gọi là... Ưng Hạc lão nhân!



Lão ta rất tức giận, vô cùng tức giận!



Trong tay ba khối mệnh hồn ngọc bội đã bể đi hai cái! Trước mắt gần mười ngàn giao yêu lại có mấy ngàn con chết yểu! Giao yêu chết đi, trong đó có mấy con ‘Giao Yêu Vương thú‘ của lão ta chú tâm bồi dục!



- A Nhị, A Tam chết rồi! Ai làm chứ?!



Rõ ràng là xấu xí thấp bé, nhưng lão giả chợt tức giận, lại làm hải vực quanh thân trong ngàn trượng lập tức sôi bốc lên!



Ở trước người của lão, A Đại bị Tru Tiên lệnh làm bị thương không nhẹ, khí tức uể oải, bị khí thế của lão giả ảnh hưởng đến, lập tức lộ ra vẻ sợ hãi.



- Thất trưởng lão chớ giận! Cuồng đồ kia dám giết Anh Thị của Phong Yêu điện ta, hắn chết chắc! Phong Yêu điện Anh Thị của ta mỗi một người cũng lưu lại mệnh hồn ngọc bội trong tay của thượng cấp thượng lão, một khi chết đi, dựa vào ngọc bội này, trưởng lão nhất định tùy tiện tìm tới người kia làm dữ!



- Nói nhảm! Lão phu đương nhiên biết những thứ này! Tuy nhiên ngươi chắc chắn không nhìn lầm, người đó bị trọng thương sao!



Lão giả ánh mắt rét một cái.



- Tuyệt đối không sai! Người nọ thức hải tựa như tùy thời sẽ hỏng mất, không cách nào sống lâu. Nếu không phải nhìn như bị thương nặng, nhị đệ, tam đệ ngu xuẩn kia của ta cũng sẽ không cướp trước một bước, đuổi theo người nọ!



- Được, rất tốt! Một tên nguyên anh tu sĩ trọng thương sắp chết, còn có thể giết chết hai tên sơ kỳ, người này phải có lá bài tẩy bảo vệ tánh mạng. Nhưng mà lá bài tẩy, hơn phân nửa đã dùng hết, vả lại cho dù không dùng dưới sự truy kích của lão phu nguyên anh hậu kỳ tu sĩ, hắn cũng không chỗ dùng chút nào! Người này, lão phu nhất định giết!



Ưng Hạc lão nhân cười lạnh hắc hắc, hóa thành đỏ đen phá hải mà đi.



Lão ta chủ động giết người, có ba sự lựa chọn.



Một, đối phương tu vi không cao so với lão. Hai, đối phương mang thương. Thứ ba, đối phương người mang trọng bảo.



Ba điều kiện này, ‘Cuồng đồ‘ hiển nhiên sợ hãi, như vậy Ưng Hạc, cực kỳ tình nguyện đuổi giết người này!



- Ha ha! Nguyên anh trọng thương! Dám cùng Phong Yêu điện của ta đối kháng, tìm cái chết đi!



...



Vô Tận hải, Hoành Sơn đảo.



Sau khi Ninh Phàm vơ vét tiên ngọc của hòn đảo không còn một mống, liền yêu cầu Hoành Vân lão tổ Vương Hoành xui xẻo đó cung cấp cho hết tất cả hải đồ rõ ràng của các hải vực lân cận. Ngay sai đó hắn không thèm để ý tới đảo nàynữa, chấn động Phong Lôi Sí, ôm Ân Tố Thu vội vã rời đi.



Hắn không chủng niệm cấm, vì không cần thiết. Ở Vô Tận hải, mất đi Vũ giới giới pháp ràng buộc, giết người đoạt bảo, trả thù tàn sát tông, bất quá bình thường như cơm bữa, căn bản không người hỏi tới. Vả lại tu sĩ trên đảo tuy thấy mình giết người, không biết bản thân mình giết ai, càng không biết bản thân mình là ai, căn bản không thể tiết lộ bất kỳ tin tức của mình.



Đây cũng là một chỗ tốt nhất của Vô Tận hải. Ở nơi đây Ninh Phàm giết người không cần lưu tình, chỉ cần thực lực đủ, hủy diệt một đảo, tàn sát vạn tu, căn bản không người hỏi tới!



Nhưng phải lập tức độn đi!
Tu sĩ sắp kết anh, mặc dù là nói láo, nhưng so với gặp rủi ro nhờ cậy, cũng dễ nghe quá nhiều.



- Cái g? Vị tiền bối này chẳng những là kim đan cao thủ, lại là kim đan cao thủ sắp bế quan kết anh ư?



Tên chấp sự nữ tu nọ xem như bị lời của Ninh Phàm hù dọa.



Tu sĩ sắp kết anh, tìm một tông môn gia nhập cực kỳ bình thường, vừa là vì lựa chọn vị trí bế quan để an tâm kết anh, cũng vì sau khi thành nguyên anh cao thủ, dựa vào tài lực của tông môn tiếp tục tu luyện.



Mà tu sĩ bực này gia nhập Bích Dao tông, căn bản không phải chính là một chấp sự nữ tu có thể quyết định.



- Tiền bối, xin cho ta gọi tông môn trưởng lão...



- Không cần! Bổn tông vừa vặn đi ngang qua nơi đây, vị muội muội này để bổn tông nhìn một chút tư cách gia nhập Bích Dao tông của ta hay không!



Lời còn chưa dứt, ba đạo thanh hồng phi độn tới, đều là nguyên anh!



Hóa thành ba nữ nhân, sau khi hạ xuống lập tức thần niệm phong tỏa Ninh Phàm, như rừng đại địch!



Một nữ nhân ở giữa mặc quần màu xanh là Bích Dao tông tông chủ, nguyên anh sơ kỳ Tô Dao!



Hai vị nguyên anh trung kỳ bên cạnh hơi lớn tuổi, là tông môn khách khanh trưởng lão.



Ba nữ nhân này căn bản không phải vừa khéo đi ngang qua, mà là... bị mùi vị huyết tinh khí trên người của Ninh Phàm hấp dẫn tới!



Mùi giao huyết rất đậm... Người này từng từ trong bầy giao giết hại ra. Huyết khí đậm như vậy, chỉ sợ là một mình vào trong vạn giao, tàn sát ngàn giao, mới có thể có huyết khí nồng đậm như vậy.



Loại hành động lớn gan làm bậy này chính là nguyên anh trung kỳ tu sĩ cũng không dám làm!



Người này rất mạnh, ít nhất nguyên anh trung kỳ! Mặc dù trọng thương, nhưng vẫn cho Tô Dao cảm giác nguy hiểm, nói rõ trên người của người này có lá bài tẩy đáng sợ... Loại cao thủ này tới Bích Dao tông, tất cần phải cẩn thận đối đãi!



- Vị bằng hữu này...



Tông chủ Tô Dao, lướt đôi mắt đẹp, mang kiêng kỵ, nhưng tiếng nói chưa xong, lại bị Ân Tố Thu cắt đứt!



- Tô Dao! Ngươi là Tô Dao?



Ân Tố Thu mắt lộ vui mừng.



- To gan, dám không ngừng kêu tục danh của tông tông chủ ta!



Hai vị nguyên anh khách khanh đang muốn cáu quát, lại bị Tô Dao khoát tay chặn lại.



Nếu bình thường, bị một kim đan tu sĩ không ngừng kêu tục danh, Tô Dao sẽ không thích.



Nhưng giờ phút này bị Ân Tố Thu gọi cả tên họ, nàng không những không giận, ngược lại lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ, khó mà tin tưởng, bước nhanh về trước, vươn cánh tay ngó sen ngọc ngà nắm lấy tay Ân Tố Thu!