Hơp Thể Song Tu

Chương 187 : Di thế cung, đan tháp!

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


- Tố Thu muội muội, là ngươi! Không sai! Nụ cười của ngươi, tỷ tỷ cả đời cũng không thể quên được!



Có người nói, thế gian sâu nhất hữu tình, vừa khéo hình thành lúc tuổi thơ.



Mà tình cảm đó không bị thời gian chìm ngập, là có thể so với bất kỳ công danh lợi lộc chi giao cũng càng thuần hậu.



Chỉ vì một năm kia, ngươi vô tâm, ta cũng còn trẻ, có cảm mến tương giao với nhau.



- Là bạn lúc còn thơ ấu sao...?



Ninh Phàm khẽ mỉm cười, vẻ mặt của Tô Dao không giả bộ, xem ra quan hệ giữa nàng cùng Ân Tố Thu thật sự rất tốt đây.



- Ân đạo hữu, đệ tử của ngươi, Ninh mỗ lưu lại cho ngươi, nếu ngươi có bất kỳ khó khăn, cứ tới tìm ta...



Ninh Phàm thâm ý sâu sắc nhìn ba tên nguyên anh một cái, rung một cái Đỉnh Lô hoàn!



Tống quốc nữ tu mấy chục người đều bị hắn gọi ra!



Một thoáng, bao gồm Tô Dao trong đó, ba nữ nhân mắt lộ ra chấn kinh.



- Đất bằng phẳng biến thành người... Đây là động thiên pháp bảo!



Chính là chỗ tối một đạo hóa thần thần niệm cực kỳ mịt mờ đều lộ ra vẻ kinh hãi.



- Động thiên pháp bảo! Tiểu bối này bất quá dung linh, lại có thể chém ngàn giao, chiến lực có thể so với nguyên anh trung kỳ, còn có động thiên bảo tồn tại... Chẳng lẽ hắn là một trong ‘Nội hải thất tôn” , hậu bối của ‘Động Hư lão quái‘ sao ? Người này bị trọng thương, lại dám tùy ý tạt qua Vô Tận hải. Điểm này cùng Động Hư lão quái được xưng là cuồng vọng ngược lại cũng tương tự... Khụ khụ khụ, nếu thật như vậy, tông môn nữ tu do người này mang đến không thể khinh thường, nội hải thất tôn, chính là lão thân hóa thần tu sĩ sơ kỳ, đều phải bán mặt mũi...



Trong động phủ một nơi có linh khí đậm nhất ở Bích Dao tiên đảo, một vị lão ẩu tóc bạc hoa râm, như có quyết định, phân phó nói với một tên kim đan hầu hạ bên cạnh.



- Lấy Bích Dao tông Thái thượng trưởng lão chi mệnh của ta, sau khi Ân Tố thu vào tông, lập tức tấn thăng làm nội môn trưởng lão, hưởng thụ sự cung phụng cấp nguyên anh, không được nhầm lẫn!



- Dạ!



Ninh Phàm lên hải chu rẽ đường ngược về, hắn cung tay về phương hướng Bích Dao tiên đảo, rời khỏi!



Vào giờ phút này, Cảnh Chước đại khái đã đến Bồng Lai tiên đảo...



Hải chu ở mặt biển bay nhanh, cùng Độn Thiên chu bất đồng, tuy độn tốc chậm hơn, nhưng lại ổn thỏa hơn.



Ninh Phàm đứng ở mũi thuyền, tóc dài bay lượn trong gió biển, tâm thần kích động!



Chiếc thuyền này một đường đến Bồng Lai tiên đảo!



Không còn có bất kỳ chuyện gì ngăn trở mình... kết đan!



- Chỉ là kết đan sao...



Trong mắt của Ninh Phàm, hào khí sinh ra.



Kết đan, kết anh, hóa thần... Từng bước từng bước một, tiếp cận tột cùng của tu ma!
- Ha ha, thì ra là Chu đại sư, không biết Chu đại sư là mấy chuyển luyện đan sư, nếu nhị chuyển bọn ta có thể làm chút khảo sát với đại sư, nếu tam chuyển trở lên, cần mời Mạc lão tự mình khảo sát với đại sư...



Đôi mắt đẹp của dung linh nữ tu quan sát trên người Ninh Phàm.



Nàng tu vi không cao, nhãn lực lại cay độc, một cái nhìn ra Ninh Phàm là tu sĩ nửa bước kết đan, hơn phân nửa là muốn vào tháp kết đan.



Loại tu sĩ này hàng năm đều có, vừa có thể là nhị chuyển luyện đan sư, cũng có thể là tam chuyển.



Nhị chuyển luyện đan sư, vào tháp tu luyện, có thể hưởng thụ chiết khấu còn 9 phần mười.



Tam chuyển luyện đan sư, vào tháp tu luyện, có thể hưởng chiết khấu giảm còn 8 phần mười.



Chiết khấu này, có thể khiến cho không ít luyện đan sư cam tâm tình nguyện ở Di Thế cung Đan Tháp ghi danh đang ký thuật luyện đan của mình.



Ở chỗ này ghi danh thuật luyện đan không có bất kỳ trói buộc nào, lại tiếp lấy nhiệm vụ luyện đan của Di Thế cung, đạt được thù lao cống hiến. Thù lao này đổi tiên ngọc, nếu trực tiếp dùng cho Di Thế tháp tu luyện, là 100 tiên ngọc, tương đương với 110 sử dụng.



Hết thảy ưu đãi cũng vì lung lạc luyện đan sư.



Nữ tử mắt sáng long lanh lặp đi lặp lại quan sát trên người Ninh Phàm, trong lòng có mấy phần suy đoán.



Người này quá mức trẻ tuổi, hẳn chẳng qua là nhị chuyển... Dung mạo có thể giả bộ, cốt linh lại khó mà giả bộ. Tựa như dung linh nữ tu này nhìn như thiều hoa song thập, thực tế đã là nữ nhân trăm tuổi. Còn Ninh Phàm sao, nhìn như trầm ổn nhưng rốt cuộc chẳng qua là thanh tuấn với cốt linh 20.



Đúng rồi, hắn nhất định là nhị chuyển luyện đan sư.



- Giúp ta mời Mạc lão đi, thuật luyện đan của Chu mỗ, cô nương sợ rằng không làm chủ được...



Ninh Phàm khẽ mỉm cười.



- Cái gì! Chẳng lẽ Chu đại sư là tam chuyển luyện đan sư? Ách, đại sư chê cười rồi, là ta hỏi vấn đề ngu ngốc, mời Mạc lão dĩ nhiên là tam chuyển luyện đan sư...



Nữ nhân mắt sáng long lanh, tia sáng kỳ dị lập lòe. 20 tuổi tam chuyển luyện đan sư, trong kiếp sống tiếp đãi của mình, duy có một ít con em của đại thế lực mới có thể đạt tới.



Tên thanh niên trước mắt vừa mới 20, quyết không thể đắc tội...



Thậm chí, nữ tử mắt sáng long lanh chợt lóe, càng đối với Ninh Phàm thầm đưa thu ba.



- Tiểu nữ được đặt tên là Nhã Lan, Chu đại sư nếu không có đạo lữ, tiểu nữ ta nguyện ý tự tiến một hai...



- Ha ha, Chu mỗ đã có đạo lữ rồi.



- Là vậy sao, vậy thật là đáng tiếc đây...



Nữ nhân không mảy may thẹn thùng, đây cũng là thực tế của tu giới.



Đối phương nếu là nhị chuyển luyện đan sư, thì đáng cho nàng xệ mặt xuống, tự tiến chẩm tịch. Nếu có thể thành đạo lữ, cuộc đời này tu luyện là một mảnh đường bằng phẳng.



- Nhã Lan đi mời Mạc lão... Mạc lão là tam chuyển điên phong luyện đan sư, nhưng tính khí không tốt lắm, Chu đại sư gặp, nhớ khách khí một ít.