Hơp Thể Song Tu

Chương 207 : Thứ văn sư, ti thổ ma tinh! (1)

Ngày đăng: 13:03 30/04/20


Chương 207: Thứ văn sư, ti thổ ma tinh! (1)



Trời chia tứ minh, đất phân cửu giới.



Cửu giới là hạ giới tiên giới, ba giới mạnh trước nhất là Ma giới, Yêu giới, Thiên tiên giới, thứ tư là Địa tiên giới, năm giới thấp hơn là ngũ hành tiên giới gồm: Vũ giới, Kiếm giới, Hỏa giới, Sơn giới, Thụ giới. Trong Cửu giới, cao nhất không qua Toái hư, hoặc Tán tiên, Tán yêu, Tán ma những kẻ thành tiên bị thất bại.



Tứ minh Tiên giới là Bắc minh hỗn thiên, Đông minh hư thiên, Tây minh phạm thiên, Nam minh đế thiên. Tứ thiên tiên giới đều do một thế lực tuyệt cường chưởng khống, hợp xưng Tứ Minh tông, cộng lập tiên phủ, bay thẳng lên chi tiên, liền ở tiên phủ nhậm chức. Trong đó, người điều khiển của Đông minh hư thiên là Thần Hư các.



Người điều khiển Bắc minh hỗn thiên là Di Thế cung.



Bốn thế lực lớn thường thường sẽ có truyền nhân hạ phàm lịch luyện, cũng như duy trì vị trí của cửu giới. Vị trí này có thể che chở cho hạ giới Thần Ma mạch tu sĩ, bay thẳng lên tứ thiên, nhưng giá cao chính là sau khi phi thăng, gia nhập thế lực này.



Tứ minh tiên giới, lại được gọi là ‘Phá toái tiên giới’, là thứ thay thế sau khi Cổ thiên đình thất lạc, là đất của hạ giới nhân tộc phi thăng.



Yêu giới yêu tộc, không vào tứ minh thiên, mà bay thẳng vào ‘Yêu Linh chi địa’.



Tin đồn bên trong Yêu Linh chi địa, lại phân ra ‘Tỉnh giới’, ‘Mộng giới’, cụ thể Thạch Binh cũng không biết.



Ma giới Ma tộc, cũng không vào tứ minh thiên, mà phi thăng vào ‘Hoang cổ ma uyên’...



Những tin tức này từ trong miệng của Thạch Binh nói ra, cũng là Ninh Phàm lần đầu tiên nghe được hoàn chỉnh.
Ninh Phàm đưa kim may cho Thạch Binh.



- Ừ, đây là nữ hồng chi vật của tiên nữ ở thượng Cổ Thiên đình sử dụng, ngày sau nếu ngài có cơ duyên, vào Thiên Đình di chỉ, có lẽ có thể thấy một ít. Vật này dùng làm thứ văn, tốt không còn gì bằng... Thứ văn chia ba bước, bước đầu tiên, lấy châm đâm thể khắc họa ma văn, bước thứ hai rót vào bí huyết, bước thứ ba kích hoạt ma văn...



Ninh Phàm cởi áo, lộ ra sống lưng, nhìn sống lưng gầy yếu của hắn, Thạch Binh nhướng mày một cái.



- Thể chất gầy yếu như vậy, sợ rằng không chống nổi 7 đạo ma văn... Sự đau đớn của thứ văn đã khó nhịn, lại thêm cái đau của Ngọc Hoàng đan càng làm Thần Ma sợ hãi... Lúc thứ văn, ngài tạm thời chớ có uống Ngọc Hoàng đan.



- Không cần lo âu...



Ninh Phàm đương nhiên sẽ không nói cho Thạch Binh phương pháp uống Ngọc Hoàng đan là lấy đau ngừng đau, muốn khắc nhiều mấy đạo ma văn, nói không chừng, còn phải dựa vào Ngọc Hoàng đan chống nổi đau đớn.



- Bắt đầu rồi... châm thứ nhất!



Ngón tay của Thạch Binh sáng lên một đạo ánh sáng nhỏ. Cổ tay run lên, kim may lập tức hóa thành cây châm dài ba tấc, bất chợt cả cây đâm vào sống lưng của Ninh Phàm!



Dưới sự khống chế của bí thuật, một giọt máu đều không rỉ ra, thế nhưng sự đau đớn khi đâm vào người lại trong nháy mắt đề thăng gấp mấy lần.



Mà khi Thạch Binh dùng pháp lực khống châm, thật giống như chỉ một cái viết chữ, rạch mạnh một cái vào sống lưng của Ninh Phàm, lập tức, chỗ đau đó lật gấp mấy lần, chính là Hóa thần cao thủ chỉ sợ cũng không giữ được định lực, bật tiếng kêu rên.