Hơp Thể Song Tu
Chương 219 : Nguyên anh hậu kỳ! (1)
Ngày đăng: 13:04 30/04/20
Chương 219: Nguyên anh hậu kỳ! (1)
Trái tim của Bắc Tiểu Man nhảy loạn ùm ùm, nửa tức, nửa mắc cở.
Mình bị Ninh Phàm nhìn sờ hết, còn chưa xong sao...
Người này ngay cả Nguyên Dao ngọc cũng lấy đi...
Chuyện này nếu bị mẹ biết được, mình há chẳng phải là không thể không gả cho hắn!
Làm sao bây giờ...?! Làm sao bây giờ...?!
- Được rồi, nàng mau thay quần áo, chúng ta đi ra ngoài đi, nếu không đi ra, Lục Thanh, sợ rằng sắp vội vã xông vào... Chúng ta ‘nói chuyện’ hương diễm này, dường như hơi lâu...
- Cái, cái gì...?
Bắc Tiểu Man vừa nghĩ tới Lục Thanh xông vào, đụng phải mình cùng Ninh Phàm người trần truồng tương đối lúng túng, da đầu nàng tê dại.
Sự trong sạch của mình không thể hủy trên tay của Ninh Phàm!
Toàn thân nàng rúc lại trong chăn mỏng, chỉ lộ ra một cái đầu với tóc may tán loạn, đang thay quần áo.
- Đúng rồi, chân của nàng, nhìn rất đẹp, cảm giác cũng không tệ...
Ninh Phàm bỗng nhiên lên tiếng. Hắn nhớ mang máng, Mạc Vân đã từng nói qua, ngôn ngữ như vậy tựa hồ có thể khiến Bắc Tiểu Man cao hứng.
- Hừ! Vô sỉ!
Bắc Tiểu Man ngoài miệng mắng chửi, nhưng trong lòng lại âm thầm đắc ý.
Hừ hừ, coi như Chu đại ma đầu nhà người thật tinh mắt, chân của Bổn cung xinh đẹp nhất! Mặc dù ngực bằng phẳng...
...
Rất lâu, Ninh Phàm được Bắc Tiểu Man đồng ý đã lấy đi Thanh Loan hỏa.
Họ xuống tháp điện, bên trong hạ cung, Lục Thanh đang lo âu chờ đợi, thầm nói tiểu thư cùng Chu Minh, nói chuyện không khỏi quá lâu...
Trong miệng lão ta thưởng thức trà thơm, nơi cổ họng lại hoàn toàn không có mùi vị.
Lão ta xem ra, sự an nguy của tiểu thư có Thạch Binh khôi lỗi ở đó, sẽ không nguy hiểm.
Những thứ đan phương này đương nhiên bị Ninh Phàm in dấu lại không sót một cái, như vậy, ngũ chuyển luyện đan thuật của hắn ngược lại có đất dụng võ.
Ngàn năm, vạn năm linh dược, lấy đi một ít, không lấy quá nhiều.
Dù sao thì Ninh Phàm tu luyện cũng thời gian khẩn trương, chuyện luyện đan hắn không quá mức để ý, ngũ chuyển sơ cấp luyện đan thuật, nhìn trước mắt ngược lại
đủ dùng rồi.
Pháp bảo, linh trang, Ninh Phàm lấy một ít, nhưng không quá xem trọng.
Hắn ngược lại coi trọng thái cổ thần binh huyết tiên của Bắc Tiểu Man. Nhưng không biết sao huyết tiên này đã bị Bắc Tiểu Man dùng tâm thần luyện hóa, trừ phi tổn thương nàng, cướp đoạt nó, nếu không vật này không cách nào vào tay.
Dứt khoát hắn đã có hai món thái cổ thần binh, tội gì cướp pháp bảo của đỉnh lô mình.
Không sai, chính là đỉnh lô... Bắc Tiểu Man, đời này cũng trốn không thoát ma chưởng.
...
Bóng đêm trước khi không.
Nữ thi nghe lời nằm trên giường, tuân theo Ninh Phàm phân phó ‘nghỉ ngơi’, mặc dù nàng là thi ma, không cần giấc ngủ.
Còn Ninh Phàm thì ngồi ngay ngắn ở bồ đoàn trước cửa sổ, ánh trăng mộc mạc, luyện hóa dược lực của Địa Nguyên đan.
Địa Nguyên đan, Thiên Nguyên đan, Huyền Nguyên đan, chỉ có quy định cảnh giới mới có thể uống.
Như vậy, hai loại đan dược sau cũng gác lại chờ cho tới ngày sau đột phá hậu kỳ, đỉnh phong, luyện hóa lại.
Dược lực của đan dược tứ chuyển vô cùng khổng lồ.
Nguyên anh tu sĩ tầm thường muốn luyện hóa một viên, chí ít cũng nhiều đến mấy tháng thậm chí mấy năm.
Nhưng Ninh Phàm luyện hóa dược lực chỉ nửa ngày là luyện hóa được một viên.
Suốt một tháng, hắn cũng không bước chân ra khỏi nhà, ở Bắc tháp luyện hóa dược lực.
Lục Thanh thỉnh thoảng viếng thăm, biết hắn bế quan, cũng không quấy rầy.
Còn Bắc Tiểu Man thật giống như cố ý lẩn tránh Ninh Phàm, dần dần không tới quấy rầy.
Nữ thi an tĩnh đan thêu, một châm một đường, thêu ra hình vẽ không chê vào đâu được.