Hơp Thể Song Tu
Chương 34 : Bạch Cốt Viêm, Nghịch Đoạt!
Ngày đăng: 13:01 30/04/20
Trong thành chỉ còn có hai người có thể chống lại uy áp đó.
Một là Lão ma trọng thương ngã gục, một người khác, chính Ninh Phàm.
Trong mắt Ninh Phàm, nổi lên sát khí cả đời của Loạn Cổ Đại Đế, tuy là uy áp toái hư điên phong của Niết Hoàng, cũng áp phục được hắn.
Hắn nhìn Bạch Cốt cự chỉ, trước khi đại não kịp làm sự suy tính, thì thân thể đã xông ra ngoài.
Xông ra trước người Lão ma, hướng về phía thiên không, nghênh hướng Bạch Cốt cự chỉ. Nếu mình không cứu Lão ma, Lão ma hẳn phải chết... Cũng không phải là vì ân nghĩa gì, mà chỉ là không muốn nhìn thấy Lão ma chết, chỉ như vậy thôi.
- Đây chính là toái hư sao...
Ninh Phàm tâm thần chấn động, không tiếp nổi, không cách nào tiếp... Một chỉ này, trùng điệp trăm dặm, chỉ cần Niết Hoàng nguyện ý, thậm chí có thể tùy tiện nghiền nát toàn bộ Việt Quốc!
Đây chính là toái hư cao thủ vô địch thiên hạ... Ở dưới pháp lực mênh mông này, Ninh Phàm nhỏ nhoi như con sâu cái kiến. Tất cả mọi sự giãy giụa cố gắng, chỉ là châu chấu đá xe.
Chớ nói gì Ninh Phàm, toàn bộ Vũ chi Tiên giới, mấy ức tu sĩ, người có thể tiếp được chỉ này, lác đác không có mấy ai.
Hắn tâm tư xoay chuyển cực nhanh, cuối cùng nhớ tới, chỉ có một cái vỏ kiếm cổ xưa. Hắn một thân thủ đoạn, không một cái nào xứng đáng đối địch toái hư, chỉ có vỏ kiếm này, còn có một chút khả năng.
Tay cầm vỏ kiếm, Ninh Phàm mắt lộ vẻ kiên quyết.
Vỏ kiếm này, tự buổi đấu giá đạo quả đạt được, ẩn chứa một đạo kiếm khí độc hữu của nữ tử.
Đẳng cấp kiếm khí là gì, Ninh Phàm không biết. Hắn quyết ý bóp vỡ vỏ kiếm, lấy thân làm vật dẫn, dẫn ra kiếm khí, có lẽ có thể chống đỡ một đòn Bạch Cốt chỉ!
Dù sao mình là Ma giới thần hoàng, cho dù là đại địch số một của Vũ giới, e rằng có nhiều người mong đợi chém chết mình...
- Hừ, thôi, Hàn Nguyên Cực kinh mạch đã phế, giết so với không giết, cũng không quan hệ nhiều... Ta làm được đến trình độ như vậy, ‘Người kia’, hẳn đã đã rất hài lòng... Tứ Thiên Tiên giới ’Bạch Ma Tông’, nếu không phải đã từng hứa hẹn, ta há lại đi thí giết ân sư...
Nhắc tới ‘Người kia’, đường đường là Niết Hoàng, lại có chút sợ hãi như vậy. Vũ giới cao thủ từ xa xa truy kích mà đến, càng ngày càng gần, y biết, mình không thể chần chờ ở Vũ giới được nữa.
- Tiểu tử, trăm năm sau, ‘Cổ Thiên Đình’ di chỉ khai mở, ta sẽ còn hạ xuống Vũ giới, đến lúc đó, chính là tử kỳ của ngươi.
Một bước đạp trở về Bạch Cốt cự môn, hắc giáp cự nhân uy nghiêm cười một tiếng, muốn thu hồi Bạch Cốt viêm rời đi, nhưng mà Bạch Cốt Hỏa hải có vẻ như không nghe lời sai sử vậy, khó mà thu về!
- Ngươi đả thương sư tôn, muốn như vậy bình yên rời đi sao!
Trong biển lửa, truyền tới tiếng Ninh Phàm lạnh như băng. Lão ma bị thương, sinh tử không biết, mình đấu không lại Ma giới thần hoàng này, như vậy thì ít nhất cướp đi lửa ma của hắn. Tóm lại, tuyệt đối không thể để cho hắn toàn thân thối lui!
Trảm Ly kiếm chém liên tục, dưới tác dụng của Phần hồn thần thông, thần niệm ấn ký mà Niết Hoàng chủng ở trong Bạch Cốt viêm bị ngoan lạt trừ đi, giống như bị đốt vậy!
Trên mặt Cự nhân, lộ ra vẻ chấn kinh, bởi vì hắn phát hiện, mình tế luyện Bạch Cốt ma viêm ngàn năm, trong đó chủng lên một trăm ngàn thần niệm ấn ký, đang bị nhanh chóng xóa trừ đi!
- Tiểu tử, ngươi dám đoạt ‘Bản mệnh ma hỏa’ của bổn hoàng!
Cự nhân phát ra tiếng rống giận như lôi đình.
- Đoạt lửa ma của ngươi, thì đã làm sao!