Hứa Tiên Chí
Chương 452 : Mụ tổ
Ngày đăng: 11:42 18/04/20
Con gấu nhỏ phát ra tiếng cười, nói:
- Yên tâm đi, ta còn chưa cần tới tiểu nha đầu như ngươi lo lắng đâu, ta đang đi chuẩn bị kế hoạch, nếu như có biến cố gì thì nói với ta.
Ngao Ly đánh con gấu nhỏ một quyền, nói:
- Ta không phải tiểu nha đầu!
Sau đó ôm chặt con gấu, trong nội tâm yên lặng nói:
- Ngươi mau tới đây đi!
Hứa Tiên giảm bớt lo lắng, ít nhất tạm thời Ngao Ly không có nguy hiểm gì. Đông Hải Long tộc bắt nàng là vì muốn kết thân, từ đó lấy được thân phận thủy quân của nàng. Nhưng chú rễ xấu số đã bị mình giết rồi, đã giết thì xong. Cũng đánh tan một chuyện lo lắng nhất trong lòng của hắn, phải cứu nàng đi ra mặc dù có chút khó khăn, nhưng cũng cần chuẩn bị kế hoạch rõ ràng.
Hứa Tiên nhảy vào trong cái hố cực lớn, thi thể của Ngao Hạo vẫn nằm ở đó, không thể tránh khỏi lợi dụng phế vật một phen, chỉ cần dùng Thủy Hồn Thuật khống chế thân thể của Ngao Hạo, lẻn vào long cung, thì có được không ít cơ hội.
Muốn giả dạng một người xa lạ hoàn toàn không phải dễ dàng gì, nếu như hành vi dị thường rất dễ dàng bị nhìn thấu sơ hở, hơn nữa Hứa Tiên cũng cần tin tức của Long cung. Hắn từ trong trí nhớ của Đông Nhạc Đại Đế tìm được một loại pháp thuật, Sửu Hồn Thuật.
Hồn phách của Ngao Hạo đã triệt để tan rã trong lôi đình rồi, nhưng một Địa Tiên có được không ít trí nhớ, nhất là trong nội đan của hắn.
Đem đội pháp tu hành tới Địa Tiên, nội đan đã tương hợp với thần hồn. Có lẽ sẽ tìm được thứ hữu dụng trong nội đan.
Hứa Tiên nghĩ như vậycho nên cũng không vội trong nhất thời, việc cấp bách hiện giờ là đem thân thể của Ngao Hạo khống chế hoàn toàn, kế tiếp còn phải làm nhiều việc, bằng không thì người ngoài nhìn ra chân tướng, sẽ nguy hiểm.
Kháng Kim Long tử tuyệt đối không thể gạt được người bên ngoài, người tu hành thuật số chi đạo trong thiên hạ nhiều vô số kể, tuy nhiên chưa hẳn có được trình độ tinh thâm như Ngư Huyền Ky, nhưng tính ra sinh tử của một Địa Tiên vẫn là chuyện dễ dàng, nhưng năng lực trời sinh của Hứa Tiên chính là quấy nhiễu toàn bộ thuật số chi đạo, càng liên quan tới hắn quá sâu càng không tính toán được.
Hắn cùng Ngao Hạo quyết đấu, hoàn toàn đã dây dưa sinh tử với nhau vào trong đó, không phải ngươi chết chính là ta sống, tin tưởng cho dù là Ngư Huyền Ky cũng khó tính toán ra tất cả. Hơn nữa hắn không biết là, khi lực lượng của hắn càng mạnh, thì quấy nhiễu số mệnh của hắn càng mạnh theo. Nếu như hắn chỉ là một phàm nhân, cho dù hắn có năng lực không bị thao túng số mệnh, thì hắn có thể làm được cái gì? Hắn có thể cải biến sao?
Nhưng khi hắn tu thành Địa Tiên, một lựa chọn của hắn, sẽ tạo thành cải biến lớn lao, cho nên tất cả những chuyện liên quan tới số mệnh của hắn cũng khó dò hơn trước.
Hứa Tiên triệu thải vân ra, bay lên, nhìn xuống hố, duỗi thải vân ra cuốn lấy thân thể của Ngao Hạo, kéo vào trong mây. May mắn Ngao Hạo tu thành Địa Tiên đã thoát thai hoán cốt, sau khi bị đánh chết cũng không hóa thành nguyên hình. Nếu không với thân thể mấy trăm mét sáng lóng láng của hắn, Hứa Tiên không biết nên xử lý thế nào mới tốt.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh đạp thải vân, bay về hướng Đông Hải, nhanh chóng rời đi.
Đợi đến lúc có người đánh bạo chạy tới, thời điểm nhìn thấy khung cảnh thương hải tang điền ở nơi đây sẽ há hốc mồm, Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh đã ở tận nơi đâu rồi.
Tiểu Thanh phàn nàn nói:
- Thiên phi nương nương cứu mạng!
Thân hình của Hứa Tiên ngừng lại, nhìn xem Ngư Nhi có xuất hiện hay không.
Trong trường hợp đó, chỉ nghe cuồng phong gào thét, nào có người nào đến cứu trợ bọn họ, uống thêm mấy ngụm nước biển.
Hứa Tiên khẽ giật mình, nói:
- Ách, dường như không có linh nghiệm như vậy a.
Tiểu Thanh khoanh tay nói:
- Ngươi không phải là đến tìm cái gì thiên phi nương nương chứ, phía dưới ngươi không thấy sao? Nếu không cứu sẽ chết mất.
Hứa Tiên đang muốn cứu, liền nghe lão ngư dân lớn tuổi quát:
- Oắt con, đến thời điểm này, còn khách khí làm gì, đợi đến lúc nàng già rồi mới tới cứu chúng ta a, chúng ta sớm muộn gì cũng chết rồi.
Nhưng sau đó chính lão ngư dân lại hô:
- Mụ tổ nương nương cứu mạng!
Ngư dân trẻ tuổi nói:
- Phụ thân a, ngài cũng gấp tới mức hô lên rồi, còn dùng sức lực giáo huấn ta.
Bỗng nhiên Tiểu Thanh chỉ vào một hướng trên biển, có chút sững sờ nói:
- Cái đó... Đó là cái gì?
Hào quang bảy màu phá tan màn đêm và cuồng phong bay tới, giống như trên đại dương bao la này có một tòa bảo sơn to lớn, đang bay về hướng này, trong nháy mắt đã tới gần nơi đây, nương theo đó là tiếng trả lời:
- Đến đấy, đến đấy!
Hứa Tiên đã thấy rõ thân ảnh trong hào quang bảy màu kia, có da thịt như mật ong, thiếu nữ hai chân thon dài, đang vượt sóng biển mà tới.