Hứa Tiên Chí
Chương 478 : Khai quang (1)
Ngày đăng: 11:43 18/04/20
Đôi mắt của Tiểu Thanh híp thành một đường, thở khẽ cùng tiếng rên rĩ yêu kiều bị ngăn cản trong miệng, không biết có phải đang say mê trong ái tình hay không, cũng không cự tuyệt động tác của Hứa Tiên, mặc cho hắn đi quấy nhiễu những chỗ khẩn yếu trên người.
Bỗng nhiên Hứa Tiên rời môi ra, thu tay lại, sau đó sửa sang quần áo rối tung của nàng lại.
Tiểu Thanh mở hai mắt ra, sóng mắt ôn nhu như nước, lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Hứa Tiên mỉm cười nói:
- Ta cảm thấy nên gác chuyện này lại chờ tới ngày đại hôn thôi, không nên tiếp tục nữa. Thời điểm hôn lễ, ngươi ưa thích náo nhiệt, chẳng lẽ không muốn?
Trong nội tâm Tiểu Thanh lập tức tràn ngập vui mừng, sau đó có chút kinh hoảng, thu hồi vũ mị trên mặt, nghiêm nghị nói:
- Đừng nói bậy, ta không có ý định gả cho ngươi đâu.
Hứa Tiên sững sờ.
- A?
Vạn lần không ngờ nàng nói như vậy, nữ tử trong ngực đã sớm động tình không chịu nổi, không chút do dự cự tuyệt hắn.
Tiểu Thanh ngạo nghễ nói:
- Ta không phải tỷ tỷ, không làm được hiền thê lương mẫu, cũng không muốn dạy con, cũng không muốn làm việc nhà.
Sau đó cẩn thận nhìn qua thần sắc của Hứa Tiên.
Hứa Tiên vò đầu, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói thêm cái gì.
- Ngươi không thích ta?
Trong mắt của Tiểu Thanh hiện ra một chút ngượng ngùng, lớn tiếng nói:
- Ưa thích, rất ưa thích!
Thanh âm này lại thấp xuống, sau khi cúi đầu, xấu hổ nói:
- Bằng không thì... Bằng không ta cũng không cho ngươi tùy tiện như vậy... Làm sao như vậy?
Âm thanh rung động tâm thần và tiếng thở dốc truyền ra ngoài, tới gần âm thanh này, ngẫu nhiên có thể thấy được trên đất là vớ và yếm. Mùi thơm say người thoang thoảng trong không khí.
- Ah...
Bỗng nhiên sau đó là tiếng ngâm nga cao vút, nhưng lập tức bị đè nén.
Hứa Tiên vuốt nhẹ tấm lưng lõa lồ của Tiểu Thanh, cảm thụ bả vai của mình đau đớn, ta còn chưa có làm cái gì đâu đấy, tuy nhiên đã tính toán là làm rất nhiều rồi!
Tiểu Thanh nhả ra, dùng đầu lưỡi liếm dấu vết mờ mờ trên vai của Hứa Tiên, tính toán như an ủi. Trong con mắt xanh của nàng có xấu hổ, nhưng vẫn nhìn vào mắt của Hứa Tiên, mang theo vài phần hương vị oán hận.
- Ngươi cũng khi dễ tỷ tỷ của ta như vậy?
- Ta còn chưa có làm cái gì đâu đấy.
Hứa Tiên ôm vai của nàng, lần đầu tiên tinh tế cảm nhận thân thể của nàng, đó là mềm mại như rắn, vô cùng động lòng người, rất tròn mà thon dài. Trên da thịt tuyết trắng của nàng còn mang theo một tầng đỏ ửng, đến mức mỗi một tấc da thịt đều co giãn tới kinh người.
Bàn tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực của Tiểu Thanh, có cảm giác mượt mà no đủ, không cách nào ôm trọn. Vòng eo nhỏ nhắn mềm mại, cho nên là eo thon, ôm trọn bờ mông rắn chắc của nàng là cái quần lót trắng, có chút dấu vết ẩm ướt. Đùi ngọc căng tròn thẳng tắp phối hợp vô cùng xinh đẹp, hợp lại giữa đùi ngọc là bãi cỏ đen mượt như ẩn như hiện dưới quần lót trắng, không có điểm nào không đẹp cả.
Thần sắc của Tiểu Thanh xấu hổ đầy mặt, nàng cũng muốn nhìn thẳng Hứa Tiên, nhưng dưới ánh mắt của hắn không dám ngẩng đầu lên, không giống Bạch Tố Trinh thẹn thùng, không cho Hứa Tiên được thưởng thức thân thể tinh tế của mình.
Đối mặt với thân thể tràn đầy sức sống kia, ai có thể không nhịn được, nếu không thưởng thức thì có phải đàn ông không?
Tiểu Thanh nói:
- Này, cứ như vậy... A... Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Hứa Tiên không chút khách khí phong bế miệng của nàng lại. Sau đó ôm nàng, làm cho nàng nửa nằm trong ngực, tay kia cởi bỏ phòng ngự cuối cùng của nàng, làm cho bọn họ không còn chút che lấp nào. Tách đùi ngọc ra, nhịn không được cúi đầu thưởng thức, một khu rừng rậm đang ẩm ướt, có một khe suối đỏ thẫm ẩn hiện bên dưới, bên trong đang có nước suối chảy ra ngoài.
Tiểu Thanh không nhịn được mà cắn lấy bờ vai của hắn, đó là vì thẹn quá hoá giận cắn hắn cho đỡ tức, nhưng thân thể mềm mại của nàng vẫn bày ra cho hắn xem, chưa từng trốn tránh ánh mắt của hắn bao giờ.
Bởi vì đau đớn cho nên Hứa Tiên đã thanh tỉnh lại, không hề do dự, đè lên thân thể của nàng.
Tiểu Thanh giống như ý thức được cái gì đó, phát ra một tiếng yêu kiều, hô hấp trở nên dồn dập, đùi ngọc có chút rung rung, bộ ngực cao ngấp phập phồng bất định.
Hứa Tiên không dám có động tác khác, chỉ sợ làm nhiều động tác quá nàng sẽ không chịu đựng nổi, hắn muốn từ từ, cảm giác bên dưới rất chật hẹp khó vào, tiến lên một chút thì bị chặn lại. Muốn tiến lên thì vạn phần khó xử.