Hứa Tiên Chí

Chương 587 : Biến Ảo

Ngày đăng: 11:44 18/04/20


Hứa Tiên nói:



- Ta nghe nói ngươi gần đây cũng tu chút pháp môn, vốn dĩ thấy người có phần, cùng đem cho ngươi một viên. Chỉ là Hồ Tâm Nguyệt đáng trách kia còn chiếm nhục thân của ngươi, Kim Đan này uống vào, dung hợp tinh khí thần của ngươi, ngươi sẽ không có biện pháp trở lại trong nhục thân nguyên bản nữa. Ai, ngươi ngày trước thực không nên đem nhục thân đưa cho nàng mượn, hiện tại nàng đã chạy đến Đông Doanh, không biết khi nào mới có thể trở lại, ngươi yên tâm đi! Ta sớm muộn gì cũng sẽ bắt được nàng. Dùng Kim Đan cũng chỉ có thể đến lúc đó mới nói.



- Không cần meo meo phiền phức, Bạch tỷ tỷ đã từng nói qua, chỉ cần ta nỗ lực tu hành, cũng là có cơ hội tu thành nhân thân.



Thường Hi ngoài ý liệu không hề có chút thần sắc thất vọng. Nhìn Hứa Tiên cách đó không xa, một đôi mắt mèo xinh đẹp hiện lên vẻ cảm kích và do dự.



Hứa Tiên gật đầu:



- Được rồi, hiện tại phân chia hoàn tất, các ngươi đều tự tìm địa phương luyện hóa, đợi được ngày hội Trùng Dương, cả nhà chúng ta cùng đi Phượng Hoàng Sơn lên cao nhìn ra xa.



- Vậy thì đa tạ tướng công, tiểu Thiến về núi trước, ở đó chờ mọi người.



Tiểu Thiến đứng dậy, dịu dàng cúi thấp người, lưu luyến không rời liếc mắt nhìn Hứa Tiên, liều phiêu miểu bay mất.



Nàng đã là người tu hành Địa Tiên nhất lưu, vật cần luyện hóa Kim Đan Hứa Tiên hỗ trợ. Bất quá lại muốn mượn dùng linh khí sơn mạch hoặc có thể nhân cơ hội ngưng tụ ra một quả thần ấn, triệt để chưởng khống linh lực mấy trăm dặm địa mạch này, trở thành sơn thần danh phù kỳ thực.



- Đầu đất Hứa Tiên, ta cũng trở lại.



Ngao Ly tựa hồ đối với chuyện Hứa Tiên muốn đem nàng trở thành tọa kỵ vẫn còn giận dữ chưa tiêu, hung hăng trừng mắt với hắn một cái, cũng hóa long mà đi.



- Đừng quên tùy thân mang theo mai kim phù kia, đừng hồ đồ rước lấy thiên kiếp, ta cũng mặc kệ ngươi!



Hứa Tiên đứng dậy tiến về phía trước vài bước, tay vịn cao giọng nói.



- Biết rồi.



Ngao Ly đáp lại một tiếng, rồi triệt để biến mất tại phía chân trời.



- Thanh nhi cũng đi luyện hóa Kim Đan đi sao, tối nay không có cách nào khác cùng ngươi làm bạn rồi.



Hứa Tiên vung tay lên, không khỏi có chút tiếc nuối. Hắn đúng là hoài niệm cái loại tư vị ngọt ngào này đã lâu.




Vân Yên tính toán thời gian lúc trước bản thân dùng Kim Đan.



- Ai!



Một người một mèo cùng nhau thở dài.



Vân Yên xoa bóp móng vuốt của Thường Hi nói rằng:



- Đòi ngươi thẳng thắn ăn Kim Đan, vả lại nhân gia thích yêu quái!



- Ngươi... Ngươi meo meo nói cái gì? Meo meo...



Thường Hi cả người lông tóc đều dựng lên.



Vân Yên cười nói:



- Cũng không cần xấu hổ thành như vậy. Năm xưa ngươi chịu đem nhục thân cho Hồ Tâm Nguyệt mượn, là nàng nói gì với ngươi đúng không?



Thường Hi rơi vào trầm mặc, nàng năm xưa đúng là đã bị Hồ Tâm Nguyệt thuyết phục, ả ta cũng không có miệng lưỡi nở hoa, nói gì đặc biệt, mà chỉ đơn giản hỏi nàng:



- Sau này ngươi dự định làm sao bây giờ?



Nàng không thể trả lời vấn đề này, nàng không có người nhà, cho dù tìm về nhục thân cũng không biết nên đi đến đâu càng không biết nên đem thân này của nàng nương tự vào trên người ai, sống tiếp cuộc đời này.



Cố nhiên có ý niệm nho nhỏ trong đầu nhưng lại không đạt được hứa hẹn chân chính. Vì vậy thà rằng dừng lại tại chỗ như vậy, hưởng thụ cuộc sống bình yên hiếm có.



Chính mình từng ao ước nuôi mèo vô ưu vô lự, hôm nay biến thành bộ dáng này có tính là cầu nhân được nhân hay không đây?



Lúc này, trong hoa viên bạch quang chợt hiện, cuồng phong gào thét hội tụ ở trong đó, hóa thành một lốc vòi rồng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m



Hứa Tiên giơ tay lên ngăn trở cuồng phong đang tàn sát bừa bãi, vẻ mặt kinh ngạc nhìn hình người mơ hồ trong phong trụ kia.