Hứa Tiên Chí
Chương 643 : Tiếp Chiến
Ngày đăng: 11:45 18/04/20
Mà nhưng vào lúc này, Viên Công đem kiếm giơ lên cao, đợi được khí thế kéo lên đến đỉnh điểm, lưỡi kiếm trong tay lại bỗng nhiên biến mất.
Yến Xích Hà hoành kiếm trước ngực, biết một kiếm này, không chỉ tránh cũng không thể tránh, e là cũng không thể ngăn lại được!
Phảng phất như có vật gì thiểm qua một cái, nhanh đến ánh mặt mọi người thậm chí không kịp nắm bắt. Không có ánh sáng nổ vang trong tưởng tượng, Thục Sơn đệ tử đều thất thần sửng sốt, không biết có phải là nên hoan hô hay không. Tỉ mỉ xoa xoa mắt, lại có một đạo thân ảnh đứng ở trước người Yến Xích Hà.
Hứa Tiên nhẹ nhàng thở dài:
- Thắng bại đã phân.
Có Thục Sơn đệ tử bất mãn nói:
- Hứa Tiên, ngươi muốn giúp đỡ yêu quái sao, chưởng môn rõ ràng...
"Bình yên vô sự" còn chưa ra khỏi miệng, liền nghe băng một tiếng, trong tay Yến Xích Hà xích kiếm đã đứt gãy từ trong. Vốn nên là thanh âm cực kỳ nhỏ bé, lại hình như có tiếng gào thét như long ngâm, vang vọng trong núi, đánh lên trong lòng chúng đệ tử Thục Sơn, có người không thể tin tưởng lẩm bẩm nói: Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn
- Chưởng môn dĩ nhiên đã thua...
Càng có người giáp tức giận hô:
- Rốt cuộc phát sinh chuyện gì!
Mặt đất bỗng nhiên ầm ầm rung chuyển, quả nhiên là đất rung núi chuyển.
- Chuyện gì xảy ra vậy, địa chấn sao?
Thục Sơn đệ tử đều ngự kiếm bay lên trời không, không biết là ai đầu tiên vừa quay đầu lại nhìn, đều ngây ra như phỗng.
Chỉ thấy một tòa cô phong, đang hướng hai bên tách ra, núi đá không ngừng hướng trung gian sụp đổ xuống. Thiết diện trơn bóng hiển nhiên là bị từ đó chém thành hai nữa. Ngay từ đầu còn vì quán tính mà đứng thẳng, sau một lát không duy trì được trọng lực bản thân mới tách ra.
Uy lực một kiếm, càng là như vậy. Mọi người lúc này mới hiểu được, Viên Công tán dương một kiếm này, cũng không khoác lác, có người không khỏi nghĩ đến, ngọn núi còn như thế, thân thể huyết nhục sẽ là thế nào, cả kinh kêu lên:
Thục Sơn môn nhân đều là cắn chặt răng, bi phẫn không hiểu. Trong lòng cũng không nhịn được sinh ra một tia tuyệt vọng, ngay cả chưởng môn mạnh nhất cũng đã bại, bọn họ thì có biện pháp nào nữa đây!
Một thanh âm trong trẻo bỗng nhiên vang lên:
- Thục Sơn phái, Thanh Loan, thỉnh Viên Công thử kiếm!
Lời vừa nói ra, một mảnh náo động.
- Đại sư tỷ!
Đám Thục Sơn đệ tử đều kinh hô lên, muốn ngăn cản.
Chúng yêu ma khe khẽ đàm luận, nàng phát điên rồi sao. Lẽ nào không có thấy tình cảnh kinh khủng vừa rồi, dĩ nhiên còn dám cùng Viên Công đấu kiếm, hay là dựa vào Hứa Tiên kia.
Viên Công ôm cánh tay, chỉ đem ánh măt chuyển lên trên người Hứa Tiên.
Thanh Loan lại trước nói với Hứa Tiên:
- Ca, việc này là chuyện của một mình Thanh Loan, mời ngươi đáp ứng ta. Vô luận như thế nào cũng không được nhúng tay vào!
Hứa Tiên nhìn con mắt của nàng một cái thật sâu. Trong đôi mắt kia lộ ra khẩn thiết và quyết đoán không gì sánh được, hắn gật đầu nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi.
Nói rồi, liền chủ động lui ra phía sau.
- Cảm ơn!
Thanh Loan lộ ra dáng tươi cười thoải mái, vì phần lý giải nàng này mà âm thầm cảm động, tuyệt không muốn bởi vì chính mình đưa hắn rơi vào trong nguy hiểm.