Hứa Tiên Chí
Chương 644 : Tiếp Chiến (2)
Ngày đăng: 11:45 18/04/20
Nhìn ngọn núi bị chém ra kia, nhớ lại những ngày tháng ở trong núi này tập kiếm, rất nhiều cảnh tượng giống như hiện lên rõ ràng ở trong mắt. Tuy rằng lúc nào cũng ngóng trông ca ca tỷ tỷ trở lại bên người, nhưng là ở trong bất tri bất giác đã cùng Thục Sơn phái này kết hạ gắn bó keo sơn.
Hôm nay bước đến tình cảnh này, nàng thân là đại sư tỷ, làm sao có thể lùi bước được đây?
- Thanh Loan ngươi lui ra.
Yến Xích Hà mặt biến sắc nói.
- Chưởng môn, người cùng Viên Công đấu kiếm trước chỉ nói phân thắng bại sinh tử, vẫn chưa từng nói qua nếu bại sẽ phải giải tán môn phái.
- Trận chiến này dừng ở đây, ngươi theo ca ca của ngươi trở về đi, trên đời này đã không còn Thục Sơn phái gì nữa.
Yến Xích Hà lắc đầu cười khổ, nói qua cũng tốt, chưa nói qua cũng được, đó bất là cho đối phương một bậc thang. Ngoài cái đó ra, lẽ nào còn có con đường nào khác để ra sao? Chỉ là giải tán môn phái mà không đả thương một người nào, đã là kết quả tốt nhất rồi. Bằng không Thục Sơn phái này sợ là muốn máu chảy thành sông.
Thanh Loan nói:
- Khi nhập môn người đã từng nói qua, kiếm đạo coi trọng là cương nghị quả quyết, thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành. Thanh Loan bất tài, cũng vẫn ghi nhớ ở trong lòng, không lúc nào dám quên. Chưởng môn, ta biết người vì muốn tốt cho chúng ta, nhưng Thanh Loan cả gan nói một câu. Giờ này khắc này, Thục Sơn phái đã không phải Thục Sơn phái của một mình ngài, mà là của toàn bộ đệ tử Thục Sơn phái, bất luận ai nói như thế nào, muốn Thục Sơn phái giải tán, ta sẽ tuyệt không đáp ứng.
- Chúng ta cũng sẽ không đồng ý.
Trong đôi mắt của đám Thục Sơn đệ tử vốn đã rơi vào tuyệt vọng lại dấy lên hỏa diễm hừng hực, đều ngự kiếm tiến lên:
- Mời Viên Công thử kiếm.
Mơ hồ đã bố thành kiếm trận.
Viên Công cười lạnh nói:
- Thế nào, một người không phải đối thủ, liền muốn cùng nhau lên hay sao? Thực sự là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình.
Thanh Loan nói:
- Viên Công, ta biết hiện tại đó là toàn bộ Thục Sơn đệ tử gia cũng không phải đối thủ của ngài.
Bỗng nhiên quay đầu lại cao giọng nói:
Mặc dù hai bên không có nói qua bao nhiêu câu, Hứa Tiên lại hiểu được ý tứ của hán tử thoạt nhìn thô kệch này:
- Yến huynh cùng ta có đại ân đức, ân này không thể không báo.
Năm xưa ở trong Lan Nhược Tự, nếu không có hắn ở đây. Bản thân xúc động phẫn nộ xuất thủ, sợ rằng đã bị quỷ quái làm hại. Sau đó càng tặng thiên kim bảo kiếm, thụ tuyệt thế kiếm phổ, ân tình dẫn dắt suốt đời khó quên.
- Ân này vừa rồi đã báo được.
Yến Xích Hà mới vừa rồi đứng ở phía sau Hứa Tiên, cảm thấy Hứa Tiên đỡ một kiếm đó cũng không dễ dàng như nhìn thấy vậy.
- Ta đã coi các ngươi như bằng hữu rồi.
Yến Xích Hà trầm mặc không nói, chỉ qua chốc lát mới nói:
- Nhưng có nắm chắc không?
Hứa Tiên nói:
- Yên tâm đi ta sẽ không đi chịu chết đâu.
Yến Xích Hà lúc này mới lui qua một bên.
Hứa Tiên đi tới trước mặt Viên Công, trong lòng cũng không thoải mái như nói ngoài miệng vậy. Tuy rằng mượn cơ hội vừa rồi, đem linh lực tiêu hao trong cơ thể khôi phục đến điều kiện tốt nhất. Ám thương trong cơ thể lại vẫn chưa hoàn toàn khép lại, nhưng kiếp lôi tổn thất lại khó có thể bổ sung được. Chu Yếm này được xưng là vừa xuất thế, thiên hạ sẽ phát sinh đại chiến tranh, có thể so với tên phóng hỏa Tất Phương kia càng khó đối phó hơn.
Hỏa diễm của Tất Phương đối với hắn không có tác dụng quá lớn, nhưng kiếm khí của Viên Công lại không phải đồ chơi như vậy. Càng đừng nói lúc này hắn vừa vặn đang không ở trạng thái tốt nhất. Dưới loại tình huống này nên nói như thế nào đây? Lẽ nào nói: Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
- Viên Công, ta khuyên ngươi mau chóng thối lui. Bằng không chờ nương tử của ta đến, ngươi sẽ xong đời.
Hay là:
- Ngươi dám động đến một sợi lông của ta, ta sẽ mách cho nương tử nhà ta biết.
Đó chẳng phải là chuyện cười chết người ta sao?