Hứa Tiên Chí
Chương 667 : Cầu cứu
Ngày đăng: 11:45 18/04/20
Bạch Tố Trinh khẽ vuốt sợi tóc, cười nói:
- Vẫn là chiếm tòa đại trạch của Phùng phủ càng thực tế hơn một chút.
Hứa Tiên nói:
- Không nên coi thường quan nhân nhà ngươi!
- Sao nào, vi thê đúng là toàn tâm toàn ý tin tưởng quan nhân hứa hẹn nha!
Bạch Tố Trinh đưa tay đặt tại ngực:
- Mặc dù là ta đây, cũng như vậy.
Để Hứa Tiên rất là khuây khoả, từ sau ngày đó, nàng đã lại khôi phục nguyên trạng. Trang nhã rộng lượng, ôn nhu dễ thân, nhưng mơ hồ vẫn lại có chút khác với quá khứ. Rõ ràng ở vào trung tâm nguy cơ, nàng lại có vẻ bình yên như vậy. Loại bình yên này không phải làm bộ ra, mà là từ trong tận đáy lòng lộ ra, để hắn có thể cảm giác được, phảng phất như thực sự là đang toàn tâm toàn ý tín nhiệm hắn.
Khi sắc trời đã muộn, thiệp mời đưa đến, đỉnh đầu cỗ kiệu đem Hứa Tiên đón tới Phùng phủ. Ở trước cửa nhìn thấy Phùng Chi Hồng trong truyền thuyết này, ngoài ý liệu phong lưu nho nhã, toàn bộ không giống Phùng Huyện thừa hèn mọn kia. Vừa gặp được Hứa Tiên đã cực kỳ nhiệt tình nói:
- Tại hạ Phùng Chi Hồng, ngài chính là Hứa Thám Hoa phải không! Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu, mới tới mời ngồi.
Phùng Chi Hồng cầm tay đem Hứa Tiên đón vào trong khách phòng:
- Ta đối với ngươi thật đúng là ngưỡng mộ đã lâu, ngài lại mời nhìn xem, hay một câu "Minh nguyệt kỷ thì hưu, bả tửu vấn thanh thiên..."
- Xem như hắn còn biết chút lương tri, tự biết mạo phạm thánh hiền, không dám sống tiếp ở nhân thế. Chết được tốt, chết được tốt!
Hứa Tiên cả kinh, không ngờ tới hắn đối với người một nhà cũng hung ác như vậy, vẫn là nói lời lừa dối, nhíu mày nói:
- Nói như thế nào cũng là một cái mạng người, sao có thể khinh miệt như vậy được?
- Mạng người? Thảo dân thô lỗ không hiểu văn chương như vậy, lẽ nào có thể cùng chúng ta, những chi sĩ cao nhà này đánh đồng sao? Khổng Tử nói: lẽ không tới thứ nhân, hình không hơn đại phu. Chính là đạo lý này.
Phùng Chi Hồng cười lắc đầu:
- Hứa đại quan nhân, ngươi hiểu được chứ?
Hứa Tiên nói:
- Án xảy ra mạng người, cần do ngỗ tác nghiệm thi!
Phùng Chi Hồng nói:
- Ngỗ tác vừa mới rồi còn ở bên trong phủ, mời Trương đại phu đi ra!
Hứa Tiên vừa thấy Trương đại phu kia đi đến, kinh ngạc đứng dậy: