Hứa Tiên Chí

Chương 703 : Binh Khởi (2)

Ngày đăng: 11:45 18/04/20


Binh sĩ trên đầu thành kinh sợ tán loạn, có người chạy chậm một chút, đã bị hắc vụ lao tới bao phủ, liền bị cắn sạch huyết nhục, chỉ còn lại có một khối xương trắng lạnh lẽo, dẫn đến khôi giáp binh khí trên người đinh đang tán loạn. Binh sĩ di nhân đã không còn tiến công nữa, tất cả đều quỳ gối tại chỗ, hướng về trùng mẫu dập đầu quỳ lạy.



Tiếng sáo của trùng mẫu càng trở nên dồn dập, hắc vụ đã nhào vào trong thành.



Một con khoái mã phi ra bắc môn, chạy ra hơn mười dặm, mới dừng ngựa ở trên sơn cương cao cao, nhìn lại thành trì phía sau, không khỏi muốn nứt con mắt ra. Hắc sắc trùng vụ bao phủ ở bầu trời thành trì, trong thành sợ rằng sẽ không một ai có thể còn sống được, lại có chút may mắn sống sót sau tai nạn.



Chỉ là yêu pháp như vậy, đó là có nhiều binh sĩ hơn nữa lại có thể nào chống đỡ, trong lòng không khỏi sinh ra suy nghĩ ngu ngốc, ghìm ngựa xoay người lại đi, cũng không phát giác một con tiểu trùng ẩn thân phía sau áo của hắn.



Không lâu sau khi hắn đi rồi, trùng mẫu hiện thân ở trên đỉnh núi, thổi mấy tiếng sáo, cây sáo này của nàng hình dạng cổ quái. Đầu trước có chỗ nhô lên như con thoi, mặt trên có lỗ thủng lớn nhỏ. Theo tiếng sáo vang lên, trùng vụ vọt tới chia làm hơn mười cỗ, tiến vào lỗ thủng trong cây sáo, trong nháy mắt đã biến mất không còn một mảnh.



- Tỷ tỷ a tỷ tỷ, tuy rằng tiếc là không phải ta giết ngươi, nhưng ta vẫn sẽ thay ngươi báo thù.



Hứa Tiên đang ở trong phòng đả tọa, bỗng nhiên mở mắt ra, chỉ cảm thấy một cổ binh sát chi khí từ phía nam mọc lên, còn chưa kịp nghiên cứu đến tột cùng.



Vân Yên đã vội vàng đẩy cửa tiến vào:



- Không tốt, phu quân!



Hứa Tiên nói:



- Xảy ra chuyện gì?



Vân Yên nói:
- Đây là nương tử của ta.



Hứa Tiên tiện tay đem tiểu trùng này bóp chết:



- Tướng quân không cần kinh hoảng, tại hạ tự có kế sách phá địch. Hiện tại đã về đêm, nói vậy bọn họ sẽ không công thành vào lúc này. Xin mời tướng quân tới trong huyện nha nghỉ ngơi, ngày mai chờ tặc binh thối lui, lại tiễn tướng quân ra khỏi thành đi đến phủ nha. Tin tức nơi đây chớ có nhắc tới với người khác.



Bạch Tố Trinh mỉm cười đưa tiễn, tướng quân có chút thần hồn điên đảo đến cửa thành, mới cảm thán mở miệng:



- Thế gian lại có mỹ nhân như vậy!



Nhưng trong lòng vẫn là không an tâm, hướng bộ khoái ở bên hỏi:



- Đại nhân của các ngươi đến tột cùng là ngươi ra sao?



Bộ khoái nói:



- Huyện lệnh của chúng ta họ Hứa, tên Tiên, là tài tử nổi danh thiên hạ, tướng quân dĩ nhiên không biết sao?



- Thì ra là hắn!



Tướng quân mặc dù không đọc thi thư. Nhưng Hứa Tiên cái tên này vẫn có nghe qua. May mắn chính mình mới vừa rồi không có thất lễ. Hắn ngược lại cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm Hứa Tiên, chỉ là hắn binh bại mà đi, trở lại tất phải chịu quân pháp xử trí, không bằng ở lại chỗ này. Thu được cơ hội, nói chừng Hứa Tiên này thực có diệu kế gì đó. Nghe nói xà mẫu kia chính là chết ở trong tay hắn, nguyên bản trách Hứa Tiên trêu chọc rước lấy chuyện phiền phức này, hiện tại bỗng nhiên có thêm vài phần an tâm.