Hứa Tiên Chí

Chương 708 : Thương Thảo (2)

Ngày đăng: 11:45 18/04/20


Trời tối giống như ban đem, Lý Công Phủ cầm ngọn nến ra chiếu sáng cho hắn:



- Ngươi phụ đạo nhân gia biết cái gì, đây là Long vương gia hiển linh, chuyên đánh ác đồ. Ngươi không thấy Huyện lệnh của chúng ta. Hiện tại gặp phải loại khí trời này, đã sợ đến chết đi sống lại, ở nhà cầu thần bái phật.



Hứa Giao Dung lườm hắn một cái:



- Lẽ nào ngươi không hề sợ hãi?



Lại có chút lo sợ nhìn lên bầu trời, chuẩn bị vo gạo xong, nhanh chóng trở về phòng.



Lý Công Phủ:



- Ta sợ cái gì, ta là người tốt bình sinh không làm chuyện trái với lương tâm, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa.



"Thùng thùng thùng", ba tiếng gõ cửa khiến Lý Công Phủ bị dọa nhảy dựng, loại khí trời này làm sao còn có người đến cửa.



- Loại can đảm này lẽ nào là bộ đầu đây?



Hứa Dao Dung mở cửa viện, chỉ thấy một nữ tử đang đứng trước cửa:



- Ngươi là?



- Ta là Niếp Tiểu Thiến, là...của Hán văn.



Nàng cắn cắn môi, vẻ mặt ửng đỏ:



- Lần này tới Hàng Châu, đặc biệt đến bái phỏng tỷ tỷ tỷ phu.



Niếp Tiểu Thiến ở lại Hoàng Sơn một đoạn thời gian, sau đó liền lập ý muốn đem động phủ di chuyển qua. Do đó cố ý trở lại Hàng Châu Phượng Hoàng Sơn chuẩn bị chuyển đi vài thứ, đến bái phỏng tỷ tỷ, tỷ phu của Hứa Tiên cũng là thuận tiện.



- A, ta nhớ ra rồi, vừa rồi sắc trời quá tối, không thấy rõ mặt, ngươi chính là thiếp của Hán văn, mau mời vào trong.



Tiểu Thiến không có ở lâu, ngồi nói chuyện một lúc liền cáo từ rời đi. Hứa Giao Dung mở ra mấy món lễ vật nàng mang đến, đều là kỳ trân dị bảo, vội tìm ra cửa, nhưng Tiểu Thiến đã biến mất không thấy.




Hắn từ sau khi tiếp nhận Kim Bát, đã có mấy trăm năm chưa từng gặp qua Như Lai Phật tổ, Đạo Tổ cũng có mấy trăm năm chưa từng hiện thân. Ai cũng không biết bọn họ thân ở nơi nào. Hôm nay nghe nói nơi hạ lạc, liền theo Thái Âm Chân Nhân đi trước.



- Đang buồn bực một việc, cần đạo hữu ngươi tới, mới tiện thương nghị.



Thái Âm Chân Nhân quay đầu lại, trong lời nói tựa như có thâm ý.



Trong biển mây một tòa đại môn mở ra, trên cửa dùng tiểu triện viết ba chữ lớn Đâu Suất Cung, Thái Âm Chân Nhân xòe tay mời Pháp Hải đi vào, còn mình lại hóa quang mà bay đi.



Pháp Hải bước vào trong cửa, mặc dù lấy tâm tình của hắn, cũng không nhịn được giật mình. Trong điện chư tiên đang ngồi, nam nữ phật đạo đều có. Không một ai không thành Thiên Tiên đại năng, chỉ là thân hình như ẩn như hiện, hiển nhiên cũng không phải là chân thân, mà Thái Âm Chân Nhân cũng ở trong đó. xem tại TruyenFull.vn



Chư tiên hướng về phía hắn chúc mừng, Pháp Hải không dám kiêu căng, nhất nhất hoàn lễ sau đó.



Trong điện lại trầm mặc một hồi, để Pháp Hải không rõ nguyên do. Ở trong mây mù bay lượn, thấy không rõ diện mục của mọi người, chỉ bằng vào thiên nhãn quan sát. Chỗ Thái Âm Chân Nhân đang nồi, hiện ra một vòng câu nguyệt.



Chợt có người mở miệng nói:



- Bệ hạ, mời ngài nói tiếp đi!



Pháp Hải thấy được chỗ người nọ đang ngồi, là một mảnh sao trời rộng lớn như biển, liền biết là Tử Vi Đại Đế không thể nghi ngờ. Mà người có thể được Tử Vi Đại Đế xưng là bệ hạ, không có ai ngoài vạn thiên chi thủ, vương của chúng thần, hạo thiên kim khuyết, vô thượng chí tôn Ngọc Hoàng Đại Đế.



- Nói cái gì?



Ngọc Hoàng Đại Đế ẩn thân ở sâu trong vân vụ, nghe vậy như là mới hồi phục lại tinh thần.



- Bạch Tố Trinh.



- A, vậy thì đến nói Bạch Tố Trinh, các ngươi nói đi!



Pháp Hải lúc này mới biết bọn họ muốn thương nghị là chuyện này, sau đó lại trầm mặc một hồi, chợt nghe một người nói:



- Quan Thế Âm Bồ Tát đã nỗ lực khuyên phục Bạch Tố Trinh kia, nhưng xem ra là vô dụng.