Hứa Tiên Chí

Chương 747 : Thiên Chiếu

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Vài chén rượu vào bụng, trưởng thôn lập tức không câu nệ, nói nhiều, để Vũ Đằng Thành hầu như không có thời gian để ăn.



Hứa Tiên cầm lấy chút thức ăn đứng dậy.



Thấy hắn đứng dậy, những người khác cũng vội vã đứng dậy, Vũ Đằng Thành nói:



- Đại nhân, ngài đây là?



Hứa Tiên nói:



- Ta vừa thấy ngoài cửa có một lão ăn mày, nên cầm cho hắn chút thức ăn...



Vũ Đằng Thành nói:



- Ăn mày, ăn mày cái gì? Ta vừa rồi cũng không nhìn thấy được...



Hai vị phó sứ cũng là khó hiểu, không biết gì. Trưởng thôn nghe Vũ Đằng Thành phiên dịch, cũng nói:



- Trong thôn chúng ta không có ăn mày a!



Hứa Tiên hơi sửng sốt, rõ ràng là thấy được ở địa phương này. Nhưng tỉ mỉ suy nghĩ lại, trong ngôi làng nghèo khó như thế hiển nhiên không có dư địa cho người ăn mày tồn tại.



Hài tử kia lại lôi kéo ống tay áo của trưởng thôn nói:



- Có, ta cũng nhìn thấy.
Nếu là lại thêm rất rất nhiều ma đầu, như Trung Thổ hiện tại, tùy ý du đãng trên thế gian, cùng những vong hồn này kết hợp, hoặc giả bản thân dần dần trưởng thành, mới có thể sinh ra nhiều cái gọi là "yêu quái" thiên kì bách quái như vậy. Đến, vô luận là Quỷ Hồn hay là ma đầu. Bản thân đều là không vì người mà thấy. Vì vậy những yêu quái này cũng sẽ không vì người mà thấy được.



Phiến thổ địa này thiên tai dần phát, đối với con người mà nói tự nhiên là tai nạn. Nhưng đối với những yêu ma này mà nói, cũng cung cấp linh khí nống đậm, cùng với các loại tâm tình sợ hãi tuyệt vọng, lại thêm không có thiên địch tồn tại, liền tạo nên phiến nhạc thổ của yêu quái này.



Hứa Tiên bỗng nhiên nhớ tới sau này theo như lời trưởng thôn nói:



- Như vậy coi như là tốt, có làng bị yêu ma cường đại công kích, tất cả mọi người bị giết chết.



Nguyên bản hắn cũng không quá để ở trong lòng, bởi vì hắn ở Trung Thổ chẳng bao giờ nghe nói qua có bất cứ yêu ma nào chính diện tấn công địa phương nhân loại tụ cư. Nhiều nhất cũng chỉ là len lén bắt đi mấy người ăn thịt, bởi vì làm như thế thuần túy là hành vi tự chịu diệt vong.



Mà ở trên phiến thổ địa này, những yêu ma không có bao nhiêu ý trí, ăn thịt giết người quả thực là một việc tự nhiên không cần suy nghĩ.



Hứa Tiên than thở:



- Nguyên lai đây chính là chân diện mục của cái gọi là " tám trăm vạn chúng thần"?



Đông Doanh là quốc gia tôn trọng đạo thần, đem tất cả ngoại tộc không thuộc mình đều cung phụng làm thần, dược xưng có hơn tám trăm vạn, hôm nay nhìn đến, nói không chừng thật sự có nhiều như vậy.



Hứa Tiên từng ở trong Lan Nhược Tự hai tên quỷ quái không người quản chế mà oán giận Thiên đình bất lực, cũng từng bởi vì chúng quỷ Cừu vương phủ mà cảm thấy Địa phủ vô năng. Nhưng đi tới thế giới bên ngoài nhìn lên, hình tượng Thiên đình Địa phủ ở trong lòng hắn nhất thời cao lớn hơn. Cái này giống như kiếp trước từ Trung Quốc chạy đến khu chiến loạn ở Châu Phi xem một hồi, lập tức cảm thấy chính phủ quốc gia cũng không phải hỏng bét như từng nghĩ.



Bạch Tố Trinh nói:



- Thảo nào Tiểu Nguyệt thích đến nơi này như vậy.