Hứa Tiên Chí
Chương 746 : Yêu Quái
Ngày đăng: 11:46 18/04/20
Ads Hứa Tiên vuốt cằm, cứ như vậy, thì có bốn năm thành nắm chắc, nhưng then chôts nhất vẫn là chính mình có thể tìm được thanh kiếm để Đồ Long không, đến lúc đó lôi ra đầu rắn kia hỏi một câu đi! Về phần Phù Tang thần mộc thì không dám ôm kỳ vọng quá lớn.
Hứa Tiên đang suy nghĩ, bỗng nhiên phát hiện Bạch Tố Trinh đang nhìn thẳng về phía hắn, sờ sờ gương mặt:
- Thế nào, trên mặt ta có cái gì sao?
- Bộ dáng cũng không tệ lắm.
Bạch Tố Trinh mỉm cười một chút, tựa vào trên vai của hắn, hiện ra dáng ôn nhu hiếm có.
- Vốn dĩ sẽ không tệ a.
Hứa Tiên mạc danh kỳ diệu một chút, nhưng từ trong lòng nàng truyền đến ôn nhu đưa tình lại xác thực không phải là giả, đã thuận thế khoác lên vai của nàng.
Ở dưới thần lực vô hình, thuyền đi như gió, lấy tốc độ không thể tưởng tượng lướt qua biển rộng, đi về phía đông phương.
Khi lục địa xuất hiện ở tận cùng mặt biển, toàn bộ thuyền viên hoan hô, khi trải qua tràng phong bạo kia, đã không ai hoài nghi con thuyền này vì sao có thể nhanh như vậy nữa!
Ở trong tinh quang xán lạn, thuyền lớn đã chậm rãi cặp bờ.
- Oa, đây là Đông Doanh a!
Hứa Tiên đứng ở trên đầu thuyền, dùng tay chắn nắng nhìn ra phía bờ xa xa.
Nếu là dựa theo địa danh hậu thế suy tính mà nói, ở đây hẳn là đảo Kyushu, tuy nói là tha hương dị quốc, nhưng thực tế nhìn đến cũng không có phân biệt quá lớn. Dù sao ở thời đại này, nhân loại còn không thể như hậu thế triệt để cải tạo hoàn cảnh thời đại vậy. Thật sâu rơi ở trên dấu ấn của mình.
- Tôn tử của hắn sinh bệnh. Gần đây trong làng có rất nhiều người bị bệnh. Không có biện pháp ra biển đánh bắt cá.
Hứa Tiên nhân tiện nói:
- Ta hiểu biết một chút y thuật, có thể cứu giúp người coi như báo đáp.
Trưởng thôn cùng lão phụ nhân lộ ra thần sắc kinh hỉ, đem Hứa Tiên mời đến trong buồng, thấy một hài tử hai tròng mắt đóng chặt đang nằm. Hứa Tiên sau khi bắt mạch cho hắn, nguyên nhân bệnh cũng rất là kỳ quái. Âm khí xâm thể không giống như là tật bệnh bình thường, nhưng là phi thường dễ giải quyết, chỉ là đưa vào một cổ linh lực, sau đó hài tử kia liền có thể lập tức tỉnh lại.
Trưởng thôn cùng thê tử ôm hài tử vui sướng quá độ mà khóc lóc, lôi kéo hài tử ngây thơ lại là cảm tạ một phen. Sau đó trưởng thôn thúc giục thê tử đi chuẩn bị đồ ăn, nhưng thức ăn bưng lên cũng chỉ có thịt cá gia công đơn giản qua mà thôi.
Hứa Tiên mặc dù không quá để ý, nhưng hai vị phó sứ đại nhân lại thực sự không nuốt nổi, bọn họ tuy rằng là hỗn từ tiểu quan, nhưng ở trên ăn uống cũng chưa từng bạc đãi bản thân.
Chính là Vũ Đằng Thành cũng thành thói quen thích ăn thức ăn đặc sắc.
Hứa Tiên lắc đầu, sai người mang tới rượu và đồ nhắm trên thuyền, nhưng cũng bất quá là ngưu dương tửu đã phơi kho hoặc ướp qua, cùng với các loại thực vật, bánh trái ở trên bếp đun nấu lại cho nóng, sau đó bưng lên bàn.
Hài tử kia thẳng thừng nhìn thức ăn trên bàn, ngay cả trưởng thôn cũng nuốt nước miếng từng hồi, rượu thịt như thế đừng nói là bọn họ, chính là những võ sĩ kia cũng chưa từng được ăn.
Hứa Tiên cười cười, liền mời bọn họ cùng nhau dùng cơm, đem một khối thịt dê bỏ vào trong tay hài tử kia:
- Muốn bệnh mau khỏe hẳn là nên ăn nhiều một chút...
Hài tử tuy rằng không nghe hiểu ngôn ngữ của hắn, nhưng nhịn không được xé thịt dê ăn một miếng. Trưởng thôn quát lớn hài tử kia vài câu, lại khách sáo một phen, cũng là không có ý tứ ngồi vào bên bàn.