Hứa Tiên Chí
Chương 766 : Xuấn Vân
Ngày đăng: 11:46 18/04/20
Cổ yêu khí cường đại kia đã tiêu tán, thời điểm này Hứa Tiên cất bước đi vào, trong tay còn cầm một người.
An Bội Tình Minh thấy rõ dung mạo người nọ thì cả kinh.
- Thương Tỉnh đại nhân...
- Người này giao cho ngươi xử trí.
Hứa Tiên duỗi người, vừa rồi sử dụng linh lực trong phạm vi lớn làm cho hắn cảm thấy uể oải, xem ra muốn học khí thế của Hi Hòa quả nhiên không dễ dàng, hơn nữa bây giờ là lúc giữa trưa. Mượn mặt trời nên nhẹ nhõm hơn nhiều, Hi Hòa lại có thể làm được trong đêm khuya thì loại lực lượng này, mặc dù hắn là người sử dụng thiên linh chi lực cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Nhưng nếu không có lực lượng này thì làm sao có thể ngăn cản được Chúc Long hắc ám và thâm trầm cực điểm cơ chứ.
Nếu như có được lực lượng thế này, chẳng phải có thể giữ vững những gì cần thủ hộ hay sao?
Rồi sau đó mọi chuyện sẽ thuận lý thành chương. Hứa Tiên dẫn đầu sứ đoàn đi gặp mặt thiên hoàng, thiên hoàng hiển nhiên là từ chỗ An Bội Tình Minh nghe được không ít tin tức, nhìn Hứa Tiên là đặc sứ của Hạ quốc thì tất cung tất kính, tuyệt đối không dám lơ là, cũng dùng danh nghĩa thiên hoàn trình quốc gia làm nước phụ thuộc.
Vào thời khắc thiên hoàng dâng quốc thư thì hai phó sứ đại nhân như đang nằm mơ, không thể tin nổi lần này lại thành công, bọn họ chỉ đi theo chân một chuyến, đi đến kinh đô và nghỉ ngơi đã có thể nhận được quốc thư rồi.
Mặc dù nhìn ca múa của Đông Doanh buồn tẻ không thú vị nhưng cũng hào hứng không ít. Ngay cả chén rượu nhỏ và thức ăn cũng ngon hơn.
Khá tốt Thương Tỉnh gia thời gian xưng bá không dài. Thế lực Vũ Đằng gia còn không có bị thanh lý sạch sẽ. Một lần nữa hợp lại, hơn nữa còn được chùa miểu cùng Âm Dương sư ủng hộ, áp đảo các chư hầu muốn rục rịch, đã không còn vấn đề gì.
Nhưng muốn đem thế cục Đông Doanh hoàn toàn bình định thì cần một thời gian dài, nhưng những chuyện này không cần Hứa Tiên hao tâm tổn trí.
Đi sứ đã hoanfthanfh thì Hứa Tiên buông lỏng một hơi, bởi như vậy cũng giải trừ uy hiếp cho phương đông, phát hiện công đức trên ngọc bài lại tăng thêm trăm vạn, vô tình tiêu trừ chiến tranh cũng đồng đẳng với cứu mạng vô số người.
Bạch Tố Trinh mỉm cười nói:
- Chỉ dạy nàng một chút lễ phép mà thôi, đúng không, Tiểu Nguyệt.
- Vâng, tỷ tỷ!
- Nương tử không nên làm quá phận a.
Hứa Tiên cũng sinh lòng thương cảm, một hài tử hoạt bát bị dạy thành như vậy.
Bạch Tố Trinh nói:
- Ta tự có chừng mực, quan nhân muốn hỏi cái gì?
Hứa Tiên nói:
- Ta muốn hỏi Xuất Vân Quốc ở đâu? Ta đoán con Cửu Anh kia có lẽ ở nơi đó, mà chúng ta cũng phải đi tìm Cửu Anh a.
Hồ Tâm Nguyệt không có cảm tình nói:
- Ta không biết.
Bạch Tố Trinh nhíu mày, thân thể Hồ Tâm Nguyệt run lên.