Hứa Tiên Chí

Chương 805 : Cố nhân

Ngày đăng: 11:46 18/04/20


Mà tiêu hao hết trước tiên chính là hắn chứ không phải Thanh Long.



Mà hắn nhìn qua chiến trường, quân Hạ liên tục bại lui, người Hồ thanh thế phóng đại, bởi như vậy lực lượng của Thanh Long cũng tăng mạnh.



Trong lòng của hắn mặc niệm:



- Minh Ngọc, toàn bộ nhờ ngươi.



Phan Ngọc đi mỗi bước thì thời gian cân nhắc càng dài, quân cờ nho nhỏ trong tay của nàng lúc này nặng nề như núi. Mà Lữ Động Tân thì hạ cờ như bay, căn bản không có nửa điểm cân nhắc, giết cho cờ trắng tan tác.



Phan Ngọc do dự cả buổi, rốt cục cũng hạ xuống một con, nhưng lập tức sinh ra hối hận, bởi vì không chịu nổi áp lực thật lớn nên đi đi sai lầm, cơ hồ đem môt nửa giang sơn nhường cho cờ đen.



Lữ Động Tân lại hạ xuống một con, nói:



- Đại cục đã định!



Trong nội tâm thì thở dài, vừa vào cuộc thì đều là quân cờ, hắn cũng không ngoại lệ.



Lữ Động Tân đang muốn đứng dậy, Phan Ngọc nói:



- Đợi một chút!



Lữ Động Tân cau mày nói:



- Như thế nào, còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại sao?



Hắn đã đánh bại quân trắng, đừng nói là cờ lực của Phan Ngọc không bằng Lữ Động Tân. Loại cục diện này cho dù là lão ngoan đông thánh thủ kỳ nghệ cũng tuyệt đối không thể không bại.



Phan Ngọc cười nói:



- Các hạ đã đi sai cờ.



Ánh mắt Lữ Động Tân nhìn qua quân cờ trên bàn, ánh mắt bình thản đã lộ ra nét kinh hãi, tay của hắn đặt quân cờ tuyệt sát giết quân trắng, lệch một thiên, rơi vào vị trí bên cạnh, không ngờ là nhìn lầm. Chính mình làm sao có thể phạm vào sai lầm cấp thấp như vậy được, ánh mắt của hắn lại nhìn qua Phan ngọc:



- Ngươi dùng pháp thuật gì có thể lừa gạt ánh mắt của ta?
- Ta làm cũng không tệ nhỉ?



Hứa Tiên cười nói:



- Tốt lắm, hỗn đản Lữ Động Tân này tại sao thua, cũng bởi vì con dâu của ta, hắn không có con dâu a.



Phan Ngọc mỏi mệt nói:



- Vậy là tốt rồi, ta... Một lát thôi...



- Ngủ đi.



Hứa Tiên ôm lấy nàng đi qua bên cạnh đài cao, dưới đáy là ngàn vạn người đang hoan hô, trong tiếng hoan hô này Phan Ngọc nhắm mắt lại, dựa vào thân hình của Hứa Tiên mê man đi, nàng thật sự là quá mệt mỏi.



Trong Chung Nam sơn, Lữ Động Tân thả bàn cờ đá xanh vào chỗ cũ, Hán Chung Ly từ trong động đi ra, nói:



- Như thế nào?



Lữ Động Tân cười cười nói:



- Quả nhiên là nhân sinh như quân cờ, thế sự khó liệu.



Hán Chung Ly có chút kinh ngạc nói:



- Ngươi đánh cờ còn thua sao.?



Lữ Động Tân cười nói:



- Không phải vẫn bại bởi sư huynh sao?



- Ha ha ha ha, ta nói cái gì thế này, Động Tân tiểu nhi, càn rỡ tự đại, thua không nghi ngờ, vừa mới mang hảo tửu tới, mọi người đến chè chén một phen, chúc mừng một chút.



Một tiếng cười lớn, một người đàn ông chống trượng từ trong động đi ra ngoài, bên cạnh có năm người khác, hoặc là thiếu niên thanh tú tóc mai rủ xuống, hoặc nữ tử mặc váy dài xinh đẹp tuyệt trần, nhìn qua Lữ Động Tân đều mỉm cười, hoàn toàn không có xem thất bại của hắn là gì.